Ngày tôi đưa bạn gái về ra mắt gia đình, mọi người rất vui mừng và hối thúc chúng tôi tổ chức đám cưới. Tuy nhiên, khi biết cô ấy có một đứa con riêng 7 tuổi, bố mẹ tôi lại phản đối kịch liệt. Bố thậm chí còn tuyên bố sẽ cắt đứt quan hệ nếu tôi quyết định kết hôn với một người mẹ đơn thân.
Dù gia đình ngăn cản, tôi vẫn kiên quyết theo đuổi tình yêu của mình. Sau khi kết hôn, bố mẹ tôi yêu cầu chúng tôi ra ở riêng và tự lo cho cuộc sống, không nhận bất kỳ sự hỗ trợ nào. Khi vợ tôi sinh con, bố mẹ chỉ ghé thăm vài lần rồi dần dần không còn quan tâm đến con cháu. Tôi cảm thấy có lỗi nên không dám trách móc, chỉ biết nỗ lực làm việc để lo cho vợ con.
Vì điều kiện kinh tế khó khăn, chúng tôi chỉ có một đứa con chung và cùng nhau chăm sóc con gái riêng của vợ, tên là Tâm. Khi Tâm đậu đại học, vợ tôi khuyên con nên tìm việc làm thêm để hỗ trợ gia đình, vì sức khỏe của cô ấy không cho phép làm việc nặng nhọc. Một mình tôi phải gánh vác mọi chi phí, điều này khiến tôi cảm thấy áp lực rất lớn.
Tâm đã khóc và cầu xin chúng tôi cho cô ấy tiếp tục học, vì nếu không học, tương lai sẽ rất mờ mịt. Thương con, tôi quyết định cho Tâm theo đuổi ước mơ học tập, trong khi bản thân phải làm việc chăm chỉ hơn nữa để có đủ tiền trang trải.
Để có thể chu cấp cho Tâm trong suốt 4 năm đại học, tôi đã làm việc không ngừng nghỉ, kể cả vào các ngày cuối tuần. Sau giờ làm, tôi còn chạy xe ôm để kiếm thêm thu nhập. Dù có lúc sức khỏe không tốt, tôi vẫn cố gắng đi làm, vì sợ rằng nếu nghỉ một ngày thì lương sẽ thấp, không đủ để gửi cho Tâm.
Ảnh minh họa
Cuối cùng, những năm tháng vất vả cũng đã qua, Tâm tốt nghiệp và tìm được việc làm, giúp đỡ tôi trong việc nuôi dưỡng gia đình. Sau hai năm làm việc, Tâm đã đưa bạn trai về giới thiệu. Tôi chỉ mong con gái tìm được người đàn ông tốt và hạnh phúc trong cuộc sống hôn nhân.
Ngày Tâm tổ chức đám cưới, tôi dự định vay một ít vàng để tặng con, nhưng vợ tôi không đồng ý. Cô ấy cho rằng tôi đã vất vả nuôi Tâm ăn học, đó đã là một món quà lớn lao, và mẹ con cô ấy chưa có gì để đền đáp, nên không muốn tôi mắc nợ thêm.
Khi nhà trai mang lễ ăn hỏi đến, chúng tôi đã rất bất ngờ khi thấy trong chiếc tráp có rất nhiều xấp tiền. Tâm thì thầm vào tai tôi:
“Con đã nói với chồng rằng bố là người rất đạo đức, đã nuôi con ăn học. Anh ấy đã dùng toàn bộ tiền tiết kiệm của mình để báo đáp công ơn của bố. Trong tráp đó có 500 triệu, bố hãy nhận để mừng cho vợ chồng con”.
Nhìn số tiền lớn từ con rể, tôi cảm thấy rất vui mừng, vì Tâm đã tìm được một người chồng tốt. Tuy nhiên, số tiền đó quá lớn khiến tôi và vợ không biết có nên nhận hay không.