Khi chị gái tôi bước vào cuộc sống hôn nhân, mọi thứ xung quanh tôi dường như bị đảo lộn. Anh rể không chỉ là một người chồng mà còn là một người đàn ông có tính cách cứng nhắc, luôn muốn mọi thứ phải diễn ra theo ý mình. Sự kiểm soát của anh đã tạo ra những căng thẳng trong gia đình, và tôi không thể ngờ rằng điều này sẽ dẫn đến những quyết định bất ngờ từ chị gái.
Trong một bữa cơm gia đình, không khí trở nên căng thẳng khi anh rể nhìn vào mâm cơm và ngay lập tức phê bình: “Cơm nấu khô quá, canh thì nhạt, sao không ai biết nêm nếm?”. Chị gái tôi, với vẻ mặt buồn bã, chỉ biết xin lỗi. Tôi cảm thấy tức giận nhưng không dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ quan sát chị. Tôi tự hỏi, liệu chị có thực sự hạnh phúc trong cuộc sống hôn nhân này hay không?
Vào một ngày nghỉ, khi tôi đang thư giãn trong phòng, anh rể bất ngờ xông vào và ra lệnh cho tôi dọn dẹp nhà cửa ngay lập tức. Anh ta nói: “Em không thấy nhà cửa bừa bộn sao? Còn ngồi đó xem phim?”. Tôi cảm thấy bực bội nhưng vẫn cố gắng làm theo. Dường như anh không chỉ khó tính với chị gái mà còn muốn kiểm soát cả cuộc sống của tôi.
Chuyện trở nên tồi tệ hơn khi anh rể yêu cầu tôi phải trả tiền điện nước vì tôi “ở nhờ” quá lâu. Tôi không thể chịu đựng thêm nữa và quyết định phản kháng: “Tôi là em gái của chị, không phải người ở thuê. Anh không có quyền đối xử với tôi như vậy!”. Anh rể tức giận và quát: “Nếu không thích thì cút đi!”. Tôi nhìn chị gái, hy vọng chị sẽ bênh vực tôi, nhưng chị chỉ im lặng, đôi mắt đỏ hoe. Cảm thấy thất vọng, tôi quyết định dọn ra ngoài sống cùng bạn bè.
Hai tuần sau, chị gái tìm đến tôi và thông báo: “Em ơi, chị đã quyết định ly hôn”. Tôi không thể tin vào tai mình. Chị giải thích: “Anh ấy không chỉ khó tính với em mà còn đối xử tệ bạc với chị. Chị không thể sống trong sự kiểm soát và áp đặt này nữa”. Tôi ôm chầm lấy chị, cảm thấy vừa đau lòng vừa nhẹ nhõm. Tôi nhận ra rằng, ly hôn không phải là thất bại mà là sự giải thoát. Chị gái đã tìm lại được tự do và hạnh phúc, và tôi tự hào về quyết định dũng cảm của chị.