Trong cuộc sống, những khoảnh khắc bất ngờ thường mang lại những bài học quý giá. Câu chuyện của ông Lý, một người đàn ông đã nghỉ hưu, là một minh chứng cho điều đó. Ông sống tại một khu phố yên bình ở Nam Ninh, Trung Quốc, với cuộc sống giản dị nhưng đầy đủ. Ngày 16/3, ông được con trai mời đến gặp gia đình thông gia để bàn về kế hoạch cưới hỏi của con trai mình.
Cuộc gặp gỡ với gia đình thông gia
Buổi gặp mặt diễn ra tại một nhà hàng sang trọng, nơi mà không khí ban đầu rất thân thiện. Gia đình thông gia, nhà họ Trương, nổi tiếng trong lĩnh vực bất động sản. Những câu chuyện vui vẻ và món ăn ngon khiến mọi người cảm thấy thoải mái. Tuy nhiên, khi cuộc trò chuyện chuyển sang vấn đề tài chính, ông Trương, cha của cô dâu, đã hỏi ông Lý một câu khiến ông bất ngờ: “Ông Lý, lương hưu của ông mỗi tháng là bao nhiêu? Liệu có đủ để hỗ trợ cho đám cưới của bọn trẻ không?”
Câu hỏi này khiến ông Lý cảm thấy bối rối. Là một kỹ sư nghỉ hưu với mức lương hưu khoảng 12.000 NDT/tháng (tương đương 43 triệu đồng), ông có thể sống thoải mái. Tuy nhiên, với tính cách khiêm tốn, ông đã trả lời: “Ồ, cũng không nhiều đâu, chỉ khoảng 3.000 NDT/tháng (khoảng 10 triệu đồng), đủ sống qua ngày thôi.” Ông hy vọng rằng câu trả lời khiêm tốn này sẽ giúp tránh những kỳ vọng không cần thiết từ phía gia đình thông gia.
Không khí bàn ăn trở nên im lặng sau câu trả lời của ông. Ông Trương gật đầu nhưng không hỏi thêm, trong khi ánh mắt của bà Trương thể hiện sự thất vọng. Tiểu Minh, con trai ông Lý, nhìn bố với vẻ khó hiểu nhưng không nói gì. Cuộc gặp kết thúc trong sự lịch sự, nhưng ông Lý cảm nhận được sự gượng gạo từ phía nhà thông gia.
Thông điệp bất ngờ từ con dâu tương lai
Khi trở về nhà, ông Lý ngồi xuống ghế sofa và thở phào nhẹ nhõm. Ông nghĩ rằng buổi gặp đã diễn ra ổn thỏa, mặc dù câu hỏi về lương hưu khiến ông cảm thấy không thoải mái. Đang chuẩn bị pha trà, điện thoại của ông bỗng rung lên. Một tin nhắn từ con dâu tương lai, Lan Lan, hiện lên trên màn hình:
“Chú Lý, hôm nay được gặp chú con rất vui. Con nghe Tiểu Minh nói chú sống giản dị, không thích khoe khoang. Con rất quý tính cách đó của chú. Con mong sau này được học hỏi thêm từ chú. À, bố mẹ con mời chú cuối tuần qua nhà chơi, ăn bữa cơm thân mật hơn nhé!”
Ông Lý đọc xong và cảm thấy bất ngờ. Ông không ngờ Lan Lan lại gửi một tin nhắn thân thiện như vậy. Chưa kịp trả lời, một tin nhắn khác từ ông Trương lại đến:
“Anh Lý ơi, hôm nay tôi cảm thấy rất hợp với anh. Tôi nghe Tiểu Minh kể anh từng làm kỹ sư, lương hưu chắc cũng không tệ, nhưng anh khiêm tốn quá! Cuối tuần mời anh qua nhà tôi nói chuyện cho vui. Đám cưới bọn trẻ, anh cứ yên tâm, nhà tôi lo đủ!”
Ông Lý bật cười khi đọc tin nhắn. Hóa ra Tiểu Minh đã chia sẻ với gia đình thông gia về tình hình thực tế của ông, và sự khiêm tốn của ông lại khiến họ thêm phần kính nể. Ông cảm thấy nhẹ lòng và nhận ra rằng đôi khi, sự chân thành và giản dị lại là cách tốt nhất để kết nối mọi người.
Ông nhắn lại cho cả Lan Lan và ông Trương, hẹn gặp vào cuối tuần. Trong lòng ông Lý giờ đây tràn ngập niềm vui, không chỉ vì con trai sắp cưới được một cô gái tốt, mà còn vì ông đã tìm được sự đồng cảm từ gia đình thông gia – điều mà ông không ngờ tới sau buổi gặp đầy lo lắng ban đầu.
(Theo nguồn tin khác)