Charlie Nguyễn, một trong những tên tuổi nổi bật trong ngành điện ảnh Việt Nam, đã trải qua một hành trình dài đầy gian nan và thử thách. Với 20 năm gắn bó với điện ảnh trong nước, ông đã phải đối mặt với nhiều khó khăn từ thị trường chưa phát triển, hệ thống rạp chiếu hạn chế cho đến những quy định kiểm duyệt khắt khe. Những thách thức này đã khiến ông gánh chịu khoản nợ lớn và dẫn đến sự phá sản của hãng phim mà ông sáng lập.
Nhìn lại quãng đường đã qua, Charlie Nguyễn chia sẻ rằng ông đã từ bỏ cơ hội ở lại Mỹ để trở về quê hương, với mong muốn được tự do kể những câu chuyện Việt Nam bằng chính ngôn ngữ của mình. Đó là một quyết định không hề dễ dàng, nhưng lại mang đến cho ông nhiều trải nghiệm quý giá.
– Ông có thể chia sẻ về những ký ức thời thơ ấu của mình tại Việt Nam trước khi sang Mỹ không?
– Những ký ức đẹp đẽ nhất của tôi là những trò chơi trẻ con ở Sài Gòn như đá bóng, bắn bi hay chơi tạt lon. Tôi nhớ rất rõ những ngày tháng đó, khi mà cuộc sống còn đơn giản và vui vẻ. Tuy nhiên, khi nghe tin gia đình sẽ sang Mỹ, tôi đã rất buồn và không muốn rời xa quê hương.
Đến Mỹ, mọi thứ đều khác biệt. Tôi cảm thấy lạc lõng giữa một thế giới hoàn toàn mới, từ ngôn ngữ đến văn hóa. Những trò chơi của trẻ em ở đây không giống như ở quê nhà, và tôi đã phải mất một thời gian dài để hòa nhập.
– Cuộc sống của ông ở Mỹ những ngày đầu ra sao?
– Tôi đã có những ấn tượng không mấy tốt đẹp về cuộc sống ở Texas. Khu tôi ở rất vắng vẻ, không có bạn bè để chơi đùa. Mọi thứ đều lặp đi lặp lại, và tôi cảm thấy rất cô đơn. Học tập cũng là một thử thách lớn khi tôi không hiểu gì trong lớp học. Tuy nhiên, thể thao đã giúp tôi tìm được bạn bè và dần dần hòa nhập với môi trường mới.
– Ông có thể nói về ảnh hưởng của gia đình đến đam mê võ thuật của mình không?
– Gia đình tôi có truyền thống võ thuật lâu đời. Ông nội và cha tôi đều là những võ sư nổi tiếng. Tôi đã bắt đầu tập võ từ khi còn rất nhỏ, và điều này đã ảnh hưởng lớn đến cuộc sống và sự nghiệp của tôi sau này. Võ thuật không chỉ là một môn học mà còn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.
Tôi cũng rất yêu thích lịch sử Việt Nam. Những câu chuyện về các anh hùng dân tộc đã khơi dậy trong tôi niềm đam mê làm phim. Tôi luôn muốn kể lại những câu chuyện này qua lăng kính của mình.
– Ông đã bắt đầu sự nghiệp điện ảnh của mình như thế nào?
– Ban đầu, tôi chỉ coi điện ảnh là một sở thích. Tôi đã tự quay những đoạn phim nhỏ với em trai mình. Dần dần, tôi nhận ra rằng mình muốn làm một bộ phim lớn hơn. Bộ phim đầu tay của tôi, “Thời Hùng Vương thứ 18”, đã ra đời từ những ước mơ và đam mê đó.
Nhưng bộ phim đầu tiên không thành công như mong đợi. Tuy nhiên, nó đã mở ra cho tôi một con đường mới, và tôi không hối tiếc về quyết định đó.
– Ông đã trải qua những khó khăn nào trong sự nghiệp điện ảnh của mình?
– Sau khi ra mắt “Dòng máu anh hùng”, tôi đã phải đối mặt với nhiều thách thức. Dù bộ phim đã đạt được một số thành công nhất định, nhưng tôi vẫn phải gánh chịu khoản nợ lớn. Tuy nhiên, tôi không coi đó là thất bại. Đó là một bài học quý giá và là động lực để tôi tiếp tục theo đuổi đam mê của mình.
Điện ảnh Việt Nam vẫn còn nhiều khó khăn, nhưng tôi tin rằng thị trường sẽ phát triển và mở ra nhiều cơ hội hơn cho các nhà làm phim trẻ.
– Ông có thể chia sẻ về dự án “Dòng máu anh hùng 2” không?
– Sau 20 năm, tôi quyết định làm phần tiếp theo của “Dòng máu anh hùng”. Phần này sẽ dựa trên câu chuyện thật của ông nội tôi, người đã có những đóng góp lớn cho lịch sử dân tộc. Tôi rất háo hức với dự án này và hy vọng sẽ mang đến cho khán giả những trải nghiệm mới mẻ.
Thị trường điện ảnh Việt Nam đã có nhiều thay đổi tích cực, và tôi tin rằng chúng ta có thể tạo ra những bộ phim chất lượng hơn trong tương lai.
– Ông có lời khuyên nào cho các bạn trẻ đam mê làm phim không?
– Tôi muốn nói với các bạn trẻ rằng hãy bắt đầu ngay hôm nay. Thời điểm hiện tại rất thuận lợi để các bạn thực hiện ước mơ của mình. Hãy nắm bắt cơ hội và không ngừng học hỏi để phát triển bản thân. Đam mê và sự kiên trì sẽ giúp bạn vượt qua mọi khó khăn.