Cuộc sống cô đơn của người cha 65 tuổi và bài học từ con dâu cũ

Những tâm tư sâu sắc dành cho những bậc làm cha mẹ…

Trong một buổi chiều hè oi ả, tôi ngồi trong ngôi nhà ba tầng mà mình đã xây dựng từ những ngày còn công tác. Ánh hoàng hôn chiếu rọi qua khung cửa, nhưng không khí trong nhà lại lạnh lẽo. Những cây cảnh trước sân đã rụng gần hết lá, và bên trong, tủ lạnh đầy ắp đồ ăn mà con cái gửi về. Điện thoại cũng không ngừng thông báo chuyển khoản từ ngân hàng. Nhưng tất cả những điều đó có ý nghĩa gì khi tôi cảm thấy cô đơn?

Không hiểu sao, giữa cái nóng của tháng 6, tôi lại cảm thấy lạnh lẽo. Ngôi nhà này từng là nơi tràn ngập tiếng cười, tiếng trẻ con nô đùa, và cả những bài học nghiêm khắc mà tôi đã dạy cho con cái. Giờ đây, chỉ còn lại tiếng đồng hồ tích tắc, nhắc nhở tôi về sự cô đơn trong những ngày tháng tuổi già.

Cuộc sống cô đơn của người cha 65 tuổi và bài học từ con dâu cũ - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Người cha nghiêm khắc và những đứa con thành đạt

Tôi từng là một công chức mẫu mực, luôn tận tâm với công việc và gia đình. Với tôi, kỷ cương và phép tắc là điều quan trọng. Ba đứa con của tôi đều học giỏi và ngoan ngoãn, không bao giờ làm tôi thất vọng. Tôi dạy chúng theo cách “thương cho roi cho vọt”.

Tôi không bao giờ thể hiện tình cảm bằng những cái ôm hay lời khen ngợi. Tôi tin rằng hành động sẽ nói lên tất cả, và tôi không muốn thể hiện sự yếu đuối. Tôi luôn nghĩ rằng khi chúng thành đạt, chúng sẽ hiểu tôi hơn. Và đúng là chúng đã thành công, nhưng tôi lại nhận ra rằng mình không còn chỗ đứng trong lòng chúng.

Đứa lớn làm bác sĩ ở nước ngoài, đứa giữa là giám đốc ngân hàng, còn đứa út là kỹ sư công nghệ. Tôi tự hào về chúng, nhưng khi chúng lập gia đình, mỗi đứa lại sống một nơi khác nhau. Tình yêu của chúng dành cho tôi giờ đây chỉ còn là những chuyển khoản và sự chăm sóc từ người giúp việc.

Bữa cơm và nỗi cô đơn

Vào sinh nhật gần đây, con trai cả đã mời tôi sang thăm, nhưng tôi chỉ muốn có một bữa cơm đơn giản với những món ăn quen thuộc. Tôi đã nhắn cho chúng rằng tối nay có canh chua và tép xào khế, nhưng chỉ nhận được những tin nhắn lạnh lùng. Bữa cơm nguội dần, và tôi không còn muốn ăn nữa. Tôi chỉ thèm một tiếng gọi: “Bố ơi, hôm nay cơm ngon quá!”.

Khi tôi ngã trong phòng tắm và cần sự giúp đỡ, tôi đã gọi cho các con, nhưng không ai nghe máy. Cuối cùng, khi gọi cho đứa út, nó chỉ nói rằng sẽ gửi người đến giúp tôi. Một chuyện nhỏ như vậy lại là lúc tôi cần chúng nhất.

Cuộc sống cô đơn của người cha 65 tuổi và bài học từ con dâu cũ - Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Rồi một ngày, tôi tình cờ gặp lại con dâu cũ trong bệnh viện. Cô ấy đã chăm sóc tôi, mặc dù trước đây tôi không ưng cô. Tôi cảm thấy mình đã sai khi không đánh giá đúng giá trị của tình yêu thương và sự quan tâm.

Xem thêm các nội dung khác hấp dẫn và mới nhất tại Tại đây

Bức thư không gửi và những suy nghĩ cuối cùng

Tôi đã viết một bức thư, không gửi cho ai, chỉ để nhìn lại chính mình. Trong đó, tôi đã viết rằng tôi chưa bao giờ dạy các con cách yêu thương. Tôi đã dạy chúng trở thành người tốt, nhưng lại quên dạy chúng cách trở thành con cái.

Tôi chưa bao giờ nói: “Bố yêu con”, và chưa bao giờ dạy chúng rằng một cái ôm hay một cuộc gọi hỏi thăm còn quý giá hơn cả tiền bạc. Giờ đây, khi tôi cần sự chăm sóc nhất, lại là con dâu cũ chăm sóc tôi.

Lời nhắn từ trái tim: Con cái cần được dạy để trở thành người, nhưng cũng cần được yêu thương để học cách làm con. Hãy cho con cái của bạn sự dịu dàng và tình yêu thương đúng lúc, để không phải đến một ngày, khi bạn cần nghe tiếng gọi “Bố ơi”, thì không còn ai bên cạnh nữa.

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.
Index