Trong bối cảnh xã hội hiện đại, một nghề mới đang nổi lên tại Trung Quốc, đó là “người đồng hành cùng trẻ”. Nghề này không chỉ đơn thuần là chăm sóc trẻ em mà còn bao gồm nhiều trách nhiệm khác như gia sư, bác sĩ tâm lý và người bạn đồng hành trong hành trình phát triển của trẻ. Với mức lương hấp dẫn từ 10.000 đến 30.000 tệ mỗi tháng (tương đương 36 – 108 triệu đồng), thậm chí có người đạt tới 100.000 tệ/tháng (khoảng 360 triệu đồng), nghề này đang thu hút sự quan tâm của nhiều người.
Yêu cầu cao cho người chăm sóc trẻ em nhà giàu
Để trở thành một người chăm sóc trẻ em chuyên nghiệp, ứng viên không chỉ cần có kỹ năng chăm sóc mà còn phải có kiến thức vững vàng. Bằng đại học là điều kiện tối thiểu, trong khi những người có bằng thạc sĩ, từng du học hoặc thông thạo tiếng Anh thường được ưu tiên. Ngoài ra, nếu ứng viên có khả năng lái xe hoặc có năng khiếu nghệ thuật, thể thao, họ có thể nhận được mức lương cao hơn nữa.
Đối tượng thuê dịch vụ này chủ yếu là những doanh nhân thành đạt và các gia đình có thu nhập cao. Họ thường quá bận rộn để tự mình chăm sóc con cái, vì vậy họ sẵn sàng chi trả một khoản tiền lớn để thuê người có trình độ đảm nhận vai trò này. Họ xem đây là một khoản đầu tư cho tương lai của con cái, với hy vọng rằng người đồng hành sẽ bù đắp cho sự thiếu thốn về mặt tình cảm mà trẻ em phải chịu đựng.
Mặc dù những người chăm sóc trẻ sống chung với gia đình người thuê và gắn bó mật thiết với trẻ, nhưng họ vẫn chỉ là “người ngoài” trong mắt gia đình, mối quan hệ giữa họ và gia đình được xác định bởi hợp đồng lao động.
Công việc của những người chăm sóc trẻ rất bận rộn, bắt đầu từ 6 giờ sáng và kéo dài đến tận 10 giờ đêm. Bán Hạ, một thạc sĩ đã từ bỏ công việc văn phòng để làm người đồng hành cùng trẻ, hiện đang kiếm được 25.000 tệ mỗi tháng (khoảng 91 triệu đồng). Công việc của cô bao gồm nấu ăn, giặt giũ, chuẩn bị bài học và hỗ trợ trẻ trong việc học tập, không có thời gian nghỉ ngơi.
Cường độ làm việc cao khiến nhiều người trong nghề cảm thấy kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần. Họ thường không có thời gian cho bản thân và cảm thấy như “cái bóng” trong ngôi nhà của người khác.
Hơn nữa, họ còn phải khéo léo ứng xử trong môi trường gia đình phức tạp, giữ khoảng cách phù hợp với phụ huynh và các thành viên khác trong gia đình. Họ phải gần gũi với trẻ nhưng không được vượt quá giới hạn, như một người trong gia đình nhưng mãi mãi là người ngoài.
Những góc khuất trong việc nuôi dạy con cái của gia đình giàu có
Trong quá trình làm việc với các gia đình thượng lưu, nhiều người chăm sóc trẻ nhận thấy rằng đằng sau vẻ hào nhoáng là những lo âu và bất lực trong việc nuôi dạy con cái. Họ thường gặp phải tình trạng “mẹ bận rộn, cha vắng mặt”, và trẻ em ngày càng phụ thuộc vào quà tặng thay vì tình cảm thực sự. Điều này dẫn đến việc trẻ hình thành thói quen “không có quà thì không làm”.
Những người chăm sóc trẻ thường bị mắc kẹt giữa những mâu thuẫn trong cách dạy con của phụ huynh. Người mẹ muốn họ nghiêm khắc hơn nhưng lại không nỡ để con bị tổn thương; trong khi người cha thường xuyên vắng mặt, gần như không tham gia vào quá trình giáo dục của con.
Kiền Vũ, một người đồng hành cùng trẻ, đã từng làm việc trong một gia đình đơn thân, chia sẻ rằng đứa trẻ trong gia đình đó rất nghiện game và thường xuyên cảm thấy cô đơn. Một lần, đứa trẻ đã bật khóc và nói: “Không ai quan tâm cháu hết, nếu chú không quan tâm, thì ai quan tâm cháu đây?”.
Tuy nhiên, sự đồng hành của người ngoài không thể thay thế được tình cảm gia đình. Khi nhận ra cha mẹ vắng mặt trong thời gian dài, nhiều trẻ bắt đầu có thái độ bài xích và từ chối sự hiện diện của những người chăm sóc trong cuộc sống của mình.
Mặc dù nghề “người đồng hành cùng trẻ” không được coi là một công việc danh giá, nhưng ngày càng nhiều người trẻ có học vấn cao đang tìm kiếm cơ hội trong lĩnh vực này. Bán Hạ, một thạc sĩ tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng, đã quyết định từ bỏ công việc tại công ty nước ngoài để theo đuổi nghề này vì thu nhập không như mong đợi. Yiki, một nghiên cứu sinh ngành nghệ thuật, cũng chọn nghề này sau khi thất bại trong kỳ thi biên chế. Họ đều nhận thức rằng: “Chỉ khi có tiền, mình mới có quyền lựa chọn”.
Đối với Kiền Vũ, nghề này là bước đệm để tiến vào lĩnh vực giáo dục. Anh tin rằng, mặc dù nghề “người đồng hành cùng trẻ” chưa được chuẩn hóa, nhưng trong bối cảnh dịch vụ giáo dục gia đình đang phát triển, nghề này vẫn có nhiều tiềm năng trong tương lai.
Sự phát triển của nghề “người đồng hành cùng trẻ” phản ánh những lo lắng trong việc nuôi dạy con cái trong thời đại hiện đại. Nhiều gia đình giàu có đang biến việc chăm sóc con thành một “dự án có thể ủy quyền”. Tuy nhiên, tình yêu và sự gắn kết thực sự không thể mua bằng tiền, cũng như không thể thay thế bằng hợp đồng.
Đằng sau mức lương hấp dẫn là cái giá phải trả: hy sinh tự do cá nhân, cảm xúc bị đè nén và đời sống cá nhân gần như bị đóng băng. Giá trị và sự đánh đổi của nghề này chính là bức tranh chân thực về những mâu thuẫn trong việc nuôi dạy con cái trong thời đại hiện đại.