Nhạc sĩ Đức Huy: ‘Tình yêu của chúng tôi ngày càng sâu sắc’

Nhạc sĩ nổi tiếng Đức Huy, ở tuổi 78, cùng với vợ mình, Huỳnh Thư, 34 tuổi, đã xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và bình yên. Họ không chỉ hôn nhau mỗi ngày mà còn quyết định không sử dụng mạng xã hội để giữ cho cuộc sống gia đình luôn êm ả.

Trong bối cảnh chuẩn bị cho album nhạc mới ra mắt vào cuối năm, nhạc sĩ của ca khúc Và con tim đã vui trở lại đã chia sẻ về cuộc sống bên vợ và hai con của mình.

– Cuộc sống hiện tại của ông có gì thay đổi so với trước đây?

– Hiện tại, mọi thứ đều ổn định và tốt đẹp. Tôi không còn khao khát danh vọng hay thành công, mà chỉ tập trung vào sức khỏe và sự ấm áp trong gia đình. Hai con của tôi đã lớn, với bé trai 13 tuổi và bé gái 8 tuổi, nên vợ chồng tôi không còn phải lo lắng nhiều về việc chăm sóc hàng ngày. Mỗi thành viên trong gia đình đều học cách sống chậm lại, trân trọng từng khoảnh khắc bên nhau.

Sáng sớm, chúng tôi cùng nhau thức dậy. Tôi chở Thư ra chợ gần nhà để mua thực phẩm tươi ngon. Sau đó, cả hai cùng đánh thức các con dậy để tập thể dục. Tôi và vợ đi bộ quanh khu chung cư, trong khi hai con đạp xe. Cuộc sống gia đình thật sự bình yên và hạnh phúc.

– Thay đổi lớn nhất trong gia đình ông gần đây là gì?

– Có lẽ là việc chúng tôi đã học cách lắng nghe nhau nhiều hơn và nhận thấy những kết quả tích cực từ điều đó. Chúng tôi không để mình bị cuốn vào những xáo trộn hay thị phi của cuộc sống, đặc biệt là sự phát triển của mạng xã hội. Nếu cứ mãi chạy theo những thông tin bên ngoài, chúng tôi sẽ không có thời gian cho những điều quan trọng hơn. Tôi không thấy cần thiết phải chia sẻ tâm tư của mình với công chúng, vì không chắc họ sẽ quan tâm. Có những người có hàng triệu người theo dõi trên mạng xã hội, nhưng khi ra đi, chỉ có vài người tiễn đưa.

Vợ chồng tôi đã quyết định không sử dụng mạng xã hội, và cả hai con cũng vậy. Đây là cách để gia đình chúng tôi sống chậm lại và tập trung vào những điều thực sự quan trọng trong cuộc sống.

– Điều gì giúp ông và vợ giữ được tình yêu như thuở ban đầu sau gần 15 năm chung sống?

– Chúng tôi hôn nhau mỗi ngày, từ lúc thức dậy, ra ngoài, trở về nhà cho đến khi đi ngủ. Con gái nhỏ của chúng tôi từng nói: “Ba mẹ thương nhau nhiều quá, thật đáng ghét nhưng cũng không thể không yêu được”. Tình cảm của chúng tôi ngày càng sâu sắc và dịu dàng hơn. Tôi tin rằng sự bình an hay bất an đều ảnh hưởng đến các thành viên trong gia đình và lan tỏa ra những người xung quanh.

Chúng tôi không cố gắng giữ gìn tình yêu mà để mọi thứ diễn ra tự nhiên. Tôi từng nghe một câu chuyện vui về một người đàn ông lớn tuổi đi khám sức khỏe. Khi bác sĩ hỏi ông có tập thể dục không, ông trả lời rằng ông vẫn tranh cãi với vợ. Còn tôi và Thư không cần phải chứng tỏ ai đúng ai sai. Mỗi khi có mâu thuẫn, chúng tôi tự nhắc mình rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời, có thể do nhiều yếu tố bên ngoài tác động. Những cảm xúc đó đến rồi sẽ đi, không nên giữ trong lòng.

Mỗi khi cảm thấy khó kiềm chế cơn giận, chúng tôi thường sử dụng một ký hiệu trong môn bóng chày để ngừng lại, tạo thành hình chữ “T” bằng ngón tay cái và ngón trỏ. Sau đó, chúng tôi không tìm cách kết nối ngay mà dành thời gian để bình tâm.

– Theo ông, điều gì là quan trọng nhất để duy trì tổ ấm?

– Tôi không ép bản thân phải làm điều gì. Có những điều nghe có vẻ tốt nhưng thực tế lại không phù hợp. Ví dụ, khi thấy vợ lái xe máy đón con dưới trời mưa, tôi nghĩ đến việc mua xe hơi. Nhưng sau khi suy nghĩ, tôi nhận ra rằng có xe sẽ tạo ra nhiều vấn đề khác như tìm chỗ đậu, tập lái, và nếu vợ không tập trung có thể gây ra tai nạn. Vì vậy, tôi quyết định không mua xe nữa. Hay khi vợ tôi đề xuất ăn chay để tốt cho sức khỏe, tôi cũng nhận thấy rằng cả gia đình đã quen với việc ăn mặn, nên không thể thay đổi ngay lập tức. Tôi luôn ý thức rõ ràng để không tạo thêm áp lực cho bản thân.

Để duy trì sự biết ơn và tôn trọng lẫn nhau trong hôn nhân, tôi nghĩ cần phải dừng lại trước khi phản ứng và thấu hiểu người kia. Ai cũng có những trăn trở và nỗi đau riêng, không phải lúc nào cũng có thể chia sẻ với người yêu thương bên cạnh.

– Vợ chồng ông cùng nhau nuôi dạy các con như thế nào?

– Chúng tôi luôn nhắc nhau không nên quá khắt khe trong vai trò làm cha mẹ. Tôi không đứng trên cao để nói chuyện với các con, mà luôn tôn trọng ý kiến và lập trường của chúng. Hai bé đều thích lý luận và có sự hiểu biết riêng, nên cần được tôn trọng. Có lần, khi tôi ngồi bên cạnh xem tivi, chúng đã tắt màn hình. Tôi hiểu rằng không nên quấy rầy không gian riêng của các bé. Chúng tôi không cấm các con sử dụng điện thoại, mà chỉ phân tích những tác hại của việc phụ thuộc vào công nghệ và quy định giờ đi ngủ.

Con cái không chỉ nghe lời người lớn mà còn nhìn vào hành động của bố mẹ. Vì vậy, chúng tôi luôn thể hiện tình yêu thương và không bao giờ lớn tiếng hay bạo lực trong gia đình. Tôi cũng đã chuyển hai con từ trường quốc tế sang trường công lập để giảm áp lực học hành. Tôi nói với các bé rằng không cần phải vào top ten, chỉ cần không ở lại lớp là đủ. Cuối tuần, tôi không bắt các con học thêm, mà cho chúng về quê chơi. Tôi thấy nhiều người trẻ hiện nay bị áp lực vì cố gắng theo đuổi những kỳ vọng của người lớn và xã hội, dẫn đến những hệ lụy không đáng có. Với tôi, “biết đủ là đủ”.

– Hiện tại, điều gì là mối quan tâm lớn nhất của ông?

– Đó là giữ tâm bình an. Sức khỏe của tôi hiện tại tương đối ổn định, không mắc bệnh nền, chỉ thỉnh thoảng bị dị ứng thực phẩm. Tôi không mong sống đến 100 tuổi, mà chỉ muốn trải qua từng ngày với niềm vui và nỗi buồn. Tôi vẫn sáng tác nhạc, nhưng dòng nhạc hiện tại của tôi đơn giản hơn, mang lại sự bình yên cho người nghe, không có tính chất chứng tỏ. Cuối năm nay, tôi sẽ phát hành album mới với tám ca khúc, tập trung vào việc khám phá bên trong mỗi người thay vì chỉ nói về tình yêu.

Tôi tin rằng nếu giữ tâm bình an, cả thế giới cũng sẽ bình an. Với tôi, không có gì là mãi mãi, và chủ đề yêu đương không còn phù hợp với lối sống hiện tại của tôi. Tôi sáng tác và làm việc trong niềm vui, mong muốn lan tỏa sự tích cực, không viết những điều gây căng thẳng cho người nghe.

Hoàng Dung

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.