Nội dung chính
Chị H. và anh T. đã từng sống trong một thành phố lớn, nơi mà cuộc sống luôn hối hả và áp lực. Khi cả hai mất việc do công ty tái cấu trúc, họ đã quyết định thực hiện một bước ngoặt lớn: bán căn hộ ở trung tâm thành phố để trở về quê sống một cuộc sống bình dị hơn.
Họ thu về 5 tỷ đồng từ việc bán nhà, một số tiền không hề nhỏ. Sau khi trừ đi chi phí mua nhà ở quê, họ vẫn còn 3,5 tỷ đồng. Kế hoạch ban đầu của họ rất rõ ràng: sống bằng tiền lãi từ ngân hàng, chăm sóc con cái và tận hưởng cuộc sống yên bình nơi thôn quê.
Tuy nhiên, chỉ sau một năm, họ nhận ra rằng cuộc sống không như họ mong đợi.
Cuộc sống ở quê: Thực tế khác xa kỳ vọng
“Ban đầu, tôi cảm thấy rất thích thú với cuộc sống ở quê. Sáng sớm nghe tiếng chim hót, chiều đi chợ quê, có vườn rau xanh mát sau nhà. Nhưng dần dần, mọi thứ trở nên chậm chạp và tẻ nhạt”, chị H. chia sẻ.
Cả hai vợ chồng đều ở độ tuổi ngoài 50, chưa đủ để nghỉ hưu hoàn toàn nhưng cũng khó khăn trong việc tìm kiếm công việc mới sau thời gian dài rời xa thị trường lao động. Ở quê, cơ hội việc làm rất hạn chế, mức lương thấp, trong khi ở thành phố, họ không còn chỗ để quay về. Cảm giác bị mắc kẹt bắt đầu xuất hiện.
“Trẻ con thì không thích nghi được. Chúng nói rằng ở quê không có bạn bè, không có gì để chơi. Chồng tôi thì nhớ nhịp sống sôi động của thành phố, còn tôi thì cảm thấy hoang mang khi mỗi ngày đều giống nhau”, chị H. tâm sự.
Liệu có thật chỉ cần vài tỷ là đủ sống cả đời?
Kế hoạch sống bằng lãi ngân hàng của họ đã không thành công như mong đợi. Lãi suất hiện tại không đủ để trang trải chi phí sinh hoạt, trong khi giá cả vẫn không ngừng tăng. Mỗi tháng, gia đình bốn người tiêu tốn gần 20 triệu đồng, đã là tiết kiệm. Nhưng tiền lãi từ ngân hàng có tháng không đủ để bù đắp cho chi tiêu, khiến họ phải rút vào tiền gốc.
“Nếu tiếp tục như vậy, chỉ trong 5-7 năm nữa, chúng tôi sẽ cạn kiệt tiền. Lúc đó thì sao? Chúng tôi không còn tài sản, không có công việc, và con cái thì đang trong độ tuổi ăn học”, họ lo lắng.
Vấn đề không nằm ở nơi ở mà ở sự chuẩn bị
Không phải ai về quê cũng gặp khó khăn, nhưng những người gặp phải vấn đề thường thiếu sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhiều người chỉ nhìn thấy những lợi ích trước mắt như giá đất rẻ, không khí trong lành và chi phí sinh hoạt thấp, mà quên rằng quê không phải là nơi nghỉ dưỡng mà là nơi cần phải sống và thích nghi.
“Chúng tôi đã nghĩ rằng chỉ cần có tiền là đủ. Nhưng thực tế, nếu không có công việc, không có môi trường cho con cái phát triển, và không có cộng đồng để kết nối, thì sớm muộn cũng sẽ cảm thấy lạc lõng”, chị H. chia sẻ.
Nghỉ hưu không có nghĩa là dừng lại
Một sai lầm phổ biến là nghĩ rằng nghỉ hưu đồng nghĩa với việc ngừng làm việc hoàn toàn. Với tuổi thọ ngày càng cao và chi phí sinh hoạt ngày càng tăng, việc chỉ dựa vào tiền tiết kiệm để sống trong nhiều năm là một quyết định rủi ro.
“Giờ tôi mới nhận ra rằng nghỉ hưu không phải là ngừng kiếm tiền, mà là tìm kiếm những cách kiếm tiền nhẹ nhàng và bền vững hơn”, chị H. nói.
Nhiều người chọn làm nghề tay trái, cho thuê phòng trọ, bán hàng online hoặc làm freelance. Điều này không chỉ giúp duy trì dòng tiền mà còn giữ cho cuộc sống có nhịp độ và mục tiêu rõ ràng.
Bài học từ một năm sống ở quê
Sau một năm trải nghiệm giấc mơ “bỏ phố về quê”, chị H. và anh T. đã rút ra nhiều bài học quý giá:
– Không nên từ bỏ nguồn thu nhập quá sớm, trừ khi đã có kế hoạch tài chính rõ ràng.
– Không nên lý tưởng hóa cuộc sống ở quê – thực tế không đơn giản như kỳ nghỉ dưỡng.
– Không nên coi tiền tiết kiệm là tất cả, vì sức khỏe, con cái, lạm phát và những biến cố có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
“Nếu có cơ hội làm lại, tôi sẽ không bán nhà, mà chỉ cho thuê và thử sống ở quê trong 3-6 tháng. Nếu thấy phù hợp, mới tính đến chuyện lâu dài”, chị H. chia sẻ.
Giấc mơ sống an nhàn không chỉ đến từ việc thay đổi nơi ở
Nhiều người khao khát một cuộc sống bình yên, nhưng bình yên không đến từ không gian sống mà đến từ sự chủ động về tài chính và tinh thần sẵn sàng thích nghi.
Trước khi quyết định bán nhà, rời khỏi thành phố hay ngừng làm việc, hãy tự hỏi:
– Mình có đủ tài chính cho ít nhất 20 năm tới không?
– Mình có công việc hoặc nguồn thu nhập nào tiếp theo không?
– Mình có chắc rằng con cái sẽ thích nghi được không?
– Mình có sẵn sàng sống trong điều kiện không ồn ào, không tiện nghi như ở thành phố không?
Nếu câu trả lời chưa rõ ràng, hãy tạm hoãn quyết định – thử sống thử trước, chuẩn bị kỹ lưỡng – rồi hãy đưa ra lựa chọn cuối cùng.