Sau ly hôn, tôi nhận ra tiền không phải là tất cả khi gặp lại con gái

Nhìn thấy con gái nhỏ gầy gò, xơ xác, tôi không thể kìm nén được cảm xúc. Nỗi đau và sự bất lực trào dâng trong lòng khi tôi ôm mặt khóc. Tôi thương con, nhưng cũng cảm thấy mình đã sai lầm.

Ba năm sau khi ly hôn, cuộc sống của tôi đã ổn định hơn, nhưng mỗi lần gặp lại con gái, tôi lại phải đối mặt với nỗi đau không thể diễn tả. Tôi đã nghĩ rằng việc chu cấp tiền hàng tháng sẽ giúp con có cuộc sống đầy đủ hơn. Nhưng khi nhìn thấy con trong bộ đồ cũ kỹ, tôi cảm thấy choáng váng và thất vọng.

Cuộc hôn nhân của tôi không tan vỡ vì lý do lớn lao, mà chỉ vì vợ tôi không chăm sóc gia đình, mải mê với cuộc sống ăn chơi và tiêu xài hoang phí. Chúng tôi không còn tìm thấy tiếng nói chung và cuối cùng quyết định chia tay.

Khi ly hôn, tôi tin rằng con gái sẽ được chăm sóc tốt hơn nếu ở với mẹ. Tôi nghĩ rằng phụ nữ thường có khả năng nuôi dạy con cái tốt hơn. Vì vậy, tôi đã yên tâm để con ở lại với vợ cũ.

Tôi đau lòng khi thấy con gái thiếu thốn tình cảm và sự chăm sóc từ cha mẹ (Ảnh minh họa).

Những điều không ngờ tới

Dù tôi luôn gửi tiền đều đặn hàng tháng, con gái tôi vẫn sống trong cảnh thiếu thốn. Tôi đã gửi tiền để mua sữa, quần áo cho con, nhưng khi gặp lại, tôi chỉ thấy con trong bộ đồ sờn rách, khổ sở.

Tôi từng nghĩ mình đang làm điều đúng đắn khi chu cấp tiền cho vợ chăm sóc con. Nhưng khi đối diện với con bé, tôi nhận ra rằng mình đã sai lầm. Con gái ôm chầm lấy tôi, khóc nức nở và nói rằng mấy năm qua không có bộ đồ chơi nào mới, suốt ngày bị mẹ gửi về bà ngoại, còn mẹ thì đi mấy ngày không về. Những lời nói đó như những nhát dao cắt vào lòng tôi.

Tôi không thể hiểu tại sao vợ lại để con mình thiếu thốn đến vậy? Tôi nhớ lại những lúc mình cố gắng làm việc, gửi tiền cho con, hy vọng con sẽ có cuộc sống đầy đủ. Nhưng tất cả dường như chỉ là sự lãng phí.

Trách nhiệm và tình yêu thương

Con gái là tất cả đối với tôi. Tuy nhiên, từ khi ly hôn, tôi chỉ gặp con vài lần và những lần đó luôn vội vã. Vợ tôi sống xa, đã có người mới, và tôi cũng không có điều kiện để thăm hỏi con gái thường xuyên.

Mỗi lần gặp con, tôi luôn cảm thấy hụt hẫng và xót xa. Những gì con gái tôi cần không chỉ là tiền, mà còn là tình cảm, sự chăm sóc và tình yêu thương mà tôi không thể lúc nào cũng ở bên cạnh.

Nhìn con gái khổ sở, tôi chỉ muốn được ở bên con, nuôi dưỡng con, cho con cuộc sống tốt hơn. Thực tế, tôi cũng đang chuẩn bị kết hôn với người mới. Tôi không biết phải làm sao để cân bằng giữa trách nhiệm làm cha và mong muốn cho con gái có cuộc sống tốt đẹp.

Xem thêm các nội dung khác hấp dẫn và mới nhất tại Tại đây

Quyết định thay đổi

Tháng trước, tôi quyết định ngừng gửi tiền trợ cấp cho con gái vì muốn tự tay mua đồ cho con. Tôi đã sắm rất nhiều đồ chơi, quần áo mới và gửi trực tiếp đến nhà bố mẹ vợ cũ, để con tôi được thoải mái sử dụng.

Hôm trước, mẹ vợ cũ gọi điện cảm ơn tôi đã chăm sóc cho con gái. Bà khóc lóc nói rằng con gái của bà mải yêu đương, không bận tâm tới cháu. Bây giờ, bà muốn cho cháu ở luôn nhà bà, cho cháu học ở đó rồi ông bà chăm sóc. Bà còn khuyên tôi nên thường xuyên đến thăm con hơn, đừng để con thiếu thốn tình cảm quá nhiều.

Nước mắt tôi rơi. Cha mẹ ly hôn, con cái là người khổ nhất và chính tôi đã lựa chọn như vậy để giờ con gái mình sống thế này. Tôi đang nghiêm túc muốn bàn với vợ mới về chuyện giành quyền nuôi con, đưa con về ở với chúng tôi.

Chỉ mong vợ mới đủ bao dung để đón nhận con gái. Nếu không, thực sự tôi không biết phải làm thế nào?

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.
Index