Chồng tôi bí mật mua đất đứng tên em trai, sau 3 năm nhận quả đắng với hai bàn tay trắng

Cuộc sống hôn nhân không phải lúc nào cũng như mơ, và đôi khi những điều ta không ngờ tới lại xảy ra một cách bất ngờ.

Tôi từng nghĩ rằng hôn nhân là nơi hai người cùng nhau xây dựng tổ ấm, chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn. Nhưng sau sáu năm sống chung, tôi đã nhận ra rằng có những cuộc hôn nhân chỉ tồn tại trên danh nghĩa, thực tế lại đầy rẫy sự nghi ngờ và toan tính.

Ngày mới cưới, chúng tôi không có nhiều tiền bạc, nhưng luôn tràn đầy hy vọng về tương lai. Anh thường nói: “Chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng, mọi thứ sẽ tốt đẹp.” Tôi tin tưởng vào điều đó và mong chờ một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Tuy nhiên, theo thời gian, tôi nhận ra một điều kỳ lạ: Anh không bao giờ chia sẻ với tôi về tài chính. Lương của tôi, tôi tự quản lý, còn lương của anh thì anh giữ kín. Mỗi khi tôi hỏi về tiền bạc, anh chỉ trả lời một cách hời hợt: “Anh có cách tính toán riêng, em đừng can thiệp.”

Một lần, tôi tình cờ thấy anh chuyển khoản một số tiền lớn. Khi tôi hỏi, anh đã nổi giận: “Tiền của anh, em không có quyền ý kiến!” Tôi cảm thấy sốc, không hiểu tại sao anh lại có phản ứng như vậy. Chúng tôi là vợ chồng, nhưng dường như anh xem tôi như một người ngoài, không đáng để chia sẻ về tài chính.

Ban đầu, tôi nghĩ có thể anh muốn tự mình gánh vác mọi thứ, nên tôi không ép buộc. Nhưng sự thật dần dần lộ ra khi tôi phát hiện ra những khoản chi tiêu lớn mà tôi không hề hay biết. Tôi là người có tự trọng, sau lần nói chuyện đó, tôi quyết định không nhắc đến vấn đề tài chính với anh nữa.

Sau này, tôi nghe được thông tin rằng chồng mình đã mua một mảnh đất nhưng lại để em trai đứng tên vì lo ngại về tài sản chung. Tôi nghe xong cũng chỉ để đó, không nghĩ nhiều, nhưng thực sự tôi không ngờ anh lại có quyết định dại dột như vậy.

Video đang HOT

Tôi âm thầm tìm hiểu và biết rằng anh đã mua một mảnh đất trị giá 5 tỷ đồng, nhưng không đứng tên hai vợ chồng mà lại giao cho em trai. Tôi không hề chất vấn, coi như mình không biết gì cả.

Điều khiến tôi cảm thấy xót xa là sau sáu năm chung sống, cùng nhau vượt qua bao khó khăn, nhưng chồng tôi vẫn coi tôi như một mối đe dọa.

Cuối cùng, miếng đất đó đã tăng giá do cơn sốt bất động sản, và khi chồng tôi muốn bán, anh đã nhờ em trai làm thủ tục. Lúc này, em trai anh tuyên bố mảnh đất đó là của hắn, vì đứng tên ai thì là của người đó.

Chồng tôi hoảng hốt tìm cách đòi lại nhưng không thành công. Người em mà anh tin tưởng giờ đã phản bội, cướp trắng tài sản. Giờ đây, anh không có gì để chứng minh mình là người đã bỏ tiền ra mua mảnh đất đó, trong khi em trai anh lại là chủ hợp pháp.

Giờ đây, khi bế tắc, anh quay lại tìm tôi, mong tôi giúp đỡ trong việc kiện tụng để đòi lại đất (tôi là luật sư). Anh nói: “Chỉ có em mới giúp được anh lúc này.” Nhưng tôi chỉ thấy mỉa mai. Khi cần, anh mới nhớ đến tôi, còn khi có tiền, anh lại giấu giếm, coi tôi như kẻ thù.

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Dù sao đi nữa, chúng tôi vẫn có hai đứa con chung, và mảnh đất đó cũng là tài sản của các con. Vậy, tôi có nên giúp anh không? Nhưng rồi tôi nhận ra, nếu giúp anh lần này, liệu sau này anh có thay đổi? Liệu anh có thật sự coi tôi là người trong gia đình?

Cuối cùng, tôi quyết định nộp đơn ly hôn. Tôi mệt mỏi với một cuộc hôn nhân mà người chồng chưa bao giờ thật sự tin tưởng tôi. Tôi không muốn sống trong sự nghi ngờ và toan tính nữa.

Sáu năm hôn nhân đã dạy tôi một bài học đắt giá: Không có lòng tin, hôn nhân chỉ là một cái bẫy. Tôi không trách anh, cũng không oán hận em trai anh. Tôi chỉ tiếc vì đã dành quá nhiều thời gian cho một người không xứng đáng.

Giờ đây, tôi chọn cách bước đi một mình. Có thể con đường phía trước sẽ khó khăn, nhưng ít nhất, tôi được sống thật với chính mình. Và có lẽ, đó mới là điều quan trọng nhất.

Hạnh phúc không phải là có một cuộc hôn nhân, mà là có một cuộc hôn nhân đáng để sống vì nó.

Gánh nặng của gia đình không phải là con cái mà lại chính là người em trai sống ngay bên cạnh.

Cuộc đời thật tréo ngoe.

Tôi năm nay gần 50 tuổi. Công việc của vợ chồng tôi ổn định, thu nhập khá, nhà cửa đâu ra đó và có xe riêng, các con đều đã lập gia đình cả rồi, tôi không còn phải lo lắng nữa. Các con đều biết làm ăn nên cũng chẳng cần nhờ vả bố mẹ thứ gì nhưng gánh nặng hiện tại của tôi lại đến từ em trai.

Em ấy sống bên cạnh nhà, kinh tế khó khăn, tháng nào cũng qua nhờ vả vợ chồng tôi. Lúc vay tiền mua thuốc cho con, khi thì trả nợ người ta, lâu lâu lại nhờ tôi đưa đi khám bệnh trên tỉnh. Từ ngày mua xe đến giờ, có lẽ tôi còn phục vụ gia đình em trai nhiều hơn cho bản thân mình.

Vợ chồng tôi đều có cùng quan điểm, anh em một nhà lúc khó khăn phải giúp đỡ lẫn nhau, không thể thờ ơ bỏ mặc được. Dường như chúng tôi càng bao dung rộng lượng thì em ấy càng ra sức tận dụng thì phải.

Tuần vừa rồi, em tôi ngỏ ý muốn mượn sổ đỏ của gia đình tôi để vay 300 triệu ngân hàng mua chiếc xe chở khách. Nhà của em ấy xây dựng trên đất vườn nên không thể vay tiền ngân hàng.

Vợ chồng tôi cưới trước, được bố mẹ cho đất thổ cư, còn các em cưới sau, bố tôi chỉ có thể cho đất vườn. Biết em trai chịu nhiều thiệt thòi nên chúng tôi quyết định cho mượn sổ đỏ để vay tiền ngân hàng.

Khi các con nghe tin tôi cho em trai mượn sổ, đứa con cả nói chú thím làm gì cũng bại, nợ quanh năm ngày tháng, tôi cho mượn sổ, không cẩn thận phải trả nợ thay để lấy lại nhà. Con khuyên tôi nên cầm cuốn sổ đỏ của chú thím làm tin, đồng thời để 2 người có trách nhiệm với khoản nợ vay ngân hàng hơn.

Nghe con nói tôi thấy rất có lý nên triển khai ngay. Thế nhưng vừa đưa ra ý tưởng cầm sổ đỏ của em trai, anh em tôi đã xảy ra mâu thuẫn. Em nói bố mẹ thiên vị, cho tôi mảnh đất giá trị, còn đất của em ấy chẳng thể làm gì được.

Hôm sau, hàng xóm nói với tôi là em trai bảo vợ chồng tôi tệ bạc, có tiền mà không bao giờ cho em ấy đồng nào, nói cho mượn sổ đỏ còn đòi giữ sổ của em trai. Khi nghe những lời đó, vợ tôi bực bội quyết không bao giờ giúp đỡ các em nữa. Tôi cay đắng nhận ra rằng có lẽ vợ chồng tôi đã quá tốt với em nên mới sinh ra tính cách vô ơn như thế. Khi không nhận được điều em muốn, em sẽ coi chúng tôi như kẻ thù, chẳng còn sự tôn trọng hay tình thân nữa mà chỉ còn lợi ích, tiền bạc. Tôi phải đối xử với em trai mình như thế nào để giữ gìn tình cảm anh em đây?

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.