Trong những ngày gần đây, một bức ảnh chụp từ phía sau của một cậu bé đang chăm chú học bài đã thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng. Hình ảnh cậu bé ngồi thẳng lưng, đầu cúi xuống với chiếc bàn gỗ nhỏ và những quyển sách được xếp ngay ngắn không chỉ thể hiện sự tập trung mà còn gợi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ của nhiều người. Tuy nhiên, điều khiến bức ảnh trở nên đặc biệt không phải chỉ là sự chăm chỉ của cậu bé, mà còn là một chi tiết bất ngờ: dấu tay đỏ trên lưng cậu, như một minh chứng cho những phương pháp giáo dục nghiêm khắc.
Nhiều người khi nhìn thấy bức ảnh đã không khỏi cảm thấy quen thuộc. Một số bình luận rằng: “Hồi nhỏ, mỗi lần bị mẹ ‘vỗ’ cho một cái là biết ngay phải làm bài tập”. Những chia sẻ này không chỉ mang lại tiếng cười mà còn gợi nhớ về những kỷ niệm đáng nhớ trong quá trình trưởng thành của mỗi người.
Bức ảnh đã tạo ra một làn sóng bàn tán sôi nổi trên mạng xã hội.
Dưới các bài viết, nhiều người đã chia sẻ những câu chuyện về thời thơ ấu của mình: có người nhớ lại những lần bị bắt ngồi học ngay sau khi bị “cốc đầu”, có người chỉ cần nghe tiếng dép của bố mẹ là lập tức ngay ngắn. Mặc dù có phần hài hước, nhưng bức ảnh cũng phản ánh một thực tế về cách giáo dục nghiêm khắc mà nhiều gia đình ở châu Á vẫn áp dụng.
Đòn roi không phải là giải pháp lâu dài
Mặc dù bức ảnh mang lại tiếng cười, nhưng nó cũng khiến nhiều người phải suy ngẫm. Thực tế, không ít trẻ em chỉ ngồi vào bàn học khi bị quát mắng hoặc thậm chí bị đánh đòn. Phương pháp này có thể tạo ra kết quả tức thời, nhưng lại khó duy trì động lực học tập lâu dài. Trẻ em có thể làm bài vì sợ hãi, chứ không phải vì hiểu được tầm quan trọng của việc học hay cảm thấy hứng thú với kiến thức.
Các chuyên gia tâm lý giáo dục khuyên rằng, để trẻ em duy trì thói quen học tập chủ động, cha mẹ cần giúp trẻ nhận ra niềm vui và ý nghĩa trong việc học. Điều này có thể bắt đầu từ những việc nhỏ như cùng trẻ đặt ra những mục tiêu hợp lý, tạo ra một môi trường học tập thoải mái, khuyến khích khi trẻ có tiến bộ, hoặc cho phép trẻ lựa chọn cách học phù hợp với bản thân.
Một đứa trẻ tự giác ngồi vào bàn học vì yêu thích kiến thức sẽ có hiệu quả học tập cao hơn rất nhiều so với một đứa trẻ chỉ ngồi học vì sợ bị phạt. Thay vì để lại những dấu tay đỏ trên lưng, cha mẹ hoàn toàn có thể tạo ra những “dấu ấn” tích cực trong ký ức của trẻ – như những lần cùng nhau giải bài toán khó, đọc những câu chuyện thú vị, hay đơn giản là ngồi bên cạnh để lắng nghe trẻ chia sẻ.
Bức ảnh của cậu bé với dấu tay đỏ có thể khiến nhiều người bật cười, nhưng cũng là một lời nhắc nhở rằng, động lực học tập bền vững nhất đến từ sự khích lệ và tình yêu thương, chứ không phải từ những đòn roi hay sự sợ hãi.