“Khi nghe tin một đồng nghiệp qua đời ở tuổi 29, tôi không khỏi bàng hoàng. Nguyên nhân cái chết của anh khiến tôi phải suy ngẫm về chính bản thân mình”. Đó là những dòng đầu tiên trong bài viết của một người dùng trên mạng xã hội, thu hút sự chú ý của nhiều người. Câu chuyện không chỉ là về một cá nhân mà còn phản ánh thực trạng mà nhiều người đang phải đối mặt.
Ngày hôm đó, phòng nhân sự gửi thông báo qua email về cái chết của một đồng nghiệp nam, chỉ mới 29 tuổi, làm việc tại một chi nhánh khác. Gia đình anh đã yêu cầu xem lại camera an ninh vì lo lắng về áp lực công việc có thể là nguyên nhân dẫn đến cái chết của anh.
Ảnh minh họa.
Những hình ảnh từ camera cho thấy cuộc sống của anh dường như bình thường, nhưng lại ẩn chứa nhiều điều bất thường. Gương mặt anh luôn lạnh lùng, không bao giờ nở nụ cười, ngay cả trong những dịp vui vẻ như tiệc sinh nhật. Dù chỉ ngồi làm việc trong văn phòng, anh vẫn mang vẻ mệt mỏi, như thể đang gánh một gánh nặng lớn.
Trong khi đó, gia đình anh đã tìm thấy cuốn nhật ký, nơi anh viết: “Tôi cảm thấy như một gánh nặng… Tôi không biết mình đang ở đâu, nhưng tôi cảm thấy bị mắc kẹt. Cuộc sống không mang lại cho tôi niềm vui nào. Tôi cảm thấy kiệt sức và không hạnh phúc, dù cuộc đời không quá tệ”. Những dòng chữ này khiến tôi không khỏi rơi nước mắt khi tham dự tang lễ của anh.
Không phải vì tôi buồn, mà vì tôi nhận ra mình cũng đang sống trong những cảm xúc tương tự. Anh không có người yêu, không bạn bè thân thiết, cuộc sống của anh chỉ là một chuỗi ngày lặp đi lặp lại, không có ước mơ hay mục tiêu. Anh như một cái bóng, chỉ tồn tại mà không thực sự sống.
Cuộc sống của anh giống như một mặt hồ phẳng lặng, nhưng bên dưới lại là những cơn sóng ngầm của nỗi buồn và sự tuyệt vọng.
Thật đáng buồn, con người không chỉ chết vì bệnh tật hay tai nạn, mà còn có thể ra đi khi tinh thần đã kiệt quệ. Nhiều năm sống trong áp lực, không có thời gian để thư giãn, cuối cùng dẫn đến sự suy sụp cả về thể chất lẫn tinh thần.
Ảnh minh họa.
Nhiều người thường nghĩ rằng sự mệt mỏi về thể chất là nguyên nhân chính dẫn đến kiệt sức, nhưng thực tế, khi tâm hồn không còn sức chịu đựng, hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn rất nhiều. Những người như vậy không phải là hiếm trong xã hội hiện đại.
Tôi cũng là một ví dụ điển hình. Tôi không chắc mình có thực sự yêu thích công việc hiện tại hay không, chỉ đi làm vì đồng lương cuối tháng. Khi gặp khó khăn trong cuộc sống cá nhân, tôi không biết chia sẻ với ai, thậm chí không dám nói với mẹ về những vấn đề sức khỏe của mình.
Tại nơi làm việc, tôi thường lo lắng quá mức về những vấn đề nhỏ nhặt. Chẳng hạn, nếu không nhận được phản hồi từ sếp ngay lập tức, tôi sẽ tự hỏi: “Có phải sếp không hài lòng với tôi? Tôi đã làm sai điều gì? Liệu tôi có bị sa thải không?” và trong đầu tôi lại dựng lên một kịch bản tiêu cực.
Nhưng thực tế, mọi chuyện thường không diễn ra như tôi tưởng. Phải chăng tôi đang làm mọi thứ trở nên phức tạp hơn? Tôi cảm thấy mình không sống cho hiện tại, mà luôn lo lắng về tương lai mà không làm gì để thay đổi nó. Mỗi chiều đi làm về, tôi cảm thấy cuộc sống của mình như ánh hoàng hôn, mờ mịt và sắp tắt.
Rốt cuộc, tôi đang làm gì với cuộc đời mình? Có phải tôi đang lo lắng quá mức hay cuộc sống của tôi thực sự tồi tệ? Dù bên ngoài, mọi người có thể thấy tôi có công việc ổn định và ngoại hình ưa nhìn, nhưng bên trong, tôi cảm thấy như mình đang mắc kẹt trong một căn bệnh tinh thần.
Bạn có đang giống như tôi hay người đồng nghiệp 29 tuổi kia không? Hay có thể tôi lại đang suy nghĩ quá nhiều?
…
Sau khi bài viết của người dùng trên mạng xã hội được đăng tải, nó đã nhanh chóng thu hút sự chú ý và tạo ra nhiều cuộc thảo luận. Nhiều người đã chia sẻ rằng họ cảm thấy mình trong câu chuyện của người đồng nghiệp đã mất.
Phần bình luận trở thành nơi mọi người bày tỏ cảm xúc và suy nghĩ. Một người viết: “Chúng ta thường nghĩ rằng sự mệt mỏi thể xác mới đáng sợ, nhưng khi tâm hồn kiệt sức, hậu quả còn nghiêm trọng hơn nhiều.”
Có người đồng cảm với hình ảnh “mặt hồ phẳng lặng nhưng bên trong là bóng tối” mà tác giả đã sử dụng để mô tả đồng nghiệp quá cố.
“Nhiều năm sống trong trạng thái căng thẳng, tâm trí không bao giờ được thả lỏng… tôi cũng từng ở đó,” một người khác chia sẻ.
Nhiều bình luận khác cũng thừa nhận rằng họ đang sống trong vòng lặp đơn điệu: đi làm, về nhà, không có ước mơ, không bạn bè thân thiết, và đôi khi còn lo lắng về những tin nhắn chưa được trả lời.
“Chỉ cần một sự chậm trễ nhỏ, tôi đã dựng trong đầu đủ loại kịch bản tiêu cực,” một người viết.
Bên cạnh sự đồng cảm, nhiều ý kiến đã rút ra thông điệp về việc “sống cho hiện tại” và không để những lo lắng vô hình bào mòn bản thân.
Một bình luận được nhiều người yêu thích: “Gần đây tôi rất thích câu này: ‘Cứ sống rồi sẽ sống’… Đừng phức tạp hóa mọi chuyện, hãy nhìn vào bản thân nhiều hơn và làm điều mình muốn. Hãy bắt đầu từ những điều nhỏ nhất như ăn món bánh bạn thích. Đừng để ý đến việc người khác sống ra sao, mà hãy chú tâm vào việc bạn có đang hạnh phúc không. Nếu không, hãy làm cho mình hạnh phúc.”
Nhiều người đã lấy ví dụ từ trẻ em, những người luôn biết cách sống trọn vẹn từng khoảnh khắc: có thể vừa khóc tức tưởi vì cãi nhau, vài phút sau đã cười đùa như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Một cư dân mạng đã dẫn lời trong cuốn sách nổi tiếng: “Tại sao hiện tại lại là điều quý giá nhất? Bởi vì nó là thứ duy nhất bạn thực sự sở hữu… Cuộc sống chính là hiện tại, và không một giây phút nào trong đời bạn nằm ngoài hiện tại”.
Nguồn: Mạng xã hội.