Câu hỏi bất ngờ của bạn trai U40 khiến cô gái 32 tuổi bối rối

Trong khoảnh khắc đầu tiên khi nghe câu hỏi từ bạn trai, tôi đã cảm thấy như thời gian ngừng lại. Nếu như tôi còn trẻ hơn, có lẽ tôi đã không ngần ngại mà chia tay ngay lập tức.

Tôi năm nay 32 tuổi, đã trải qua ba mối tình và hiện tại đang hẹn hò với người bạn trai thứ ba. Chúng tôi đã bên nhau được ba tháng và đã có dịp đưa nhau về ra mắt gia đình. Cả hai đều mong muốn tiến tới hôn nhân vào cuối năm nay, sau khi anh ấy nhận được căn hộ mới.

Mối tình trước của tôi kéo dài suốt bảy năm. Chúng tôi quen nhau từ thời sinh viên, cùng nhau trải qua những khó khăn và ước mơ. Tuy nhiên, sau khi sống chung một thời gian ngắn, chúng tôi đã nhận ra rằng những khác biệt trong lối sống đã khiến tình cảm dần phai nhạt.

Thời gian sống chung đã làm lộ ra những vấn đề mà chúng tôi không thể giải quyết. Khi tôi phát hiện ra những tin nhắn tình cảm của anh với một cô gái khác, tôi biết rằng mối quan hệ này đã đến hồi kết.

Gần đây, tôi đã gặp người bạn trai hiện tại, một người đàn ông 36 tuổi, có công việc ổn định và sắp nhận căn hộ ở Hà Nội. Chúng tôi cảm thấy hợp nhau về nhiều mặt và không mất nhiều thời gian để quyết định tiến tới hôn nhân.

Dù có phần thực dụng, tôi tin rằng sự phù hợp về kinh tế và hoàn cảnh sống cũng là yếu tố quan trọng trong hạnh phúc hôn nhân. Sau khi ra mắt gia đình, chúng tôi đã có những khoảnh khắc gần gũi đầu tiên tại một khách sạn sang trọng.

Trong đêm đó, anh đã hỏi tôi một câu khiến tôi không khỏi bối rối: “Em đã mất… rồi à?”.

Phản ứng bất ngờ

Thú thật, tôi đã phải mất một lúc để hiểu được ý nghĩa của câu hỏi đó. Tại sao một người đàn ông ở độ tuổi của anh lại đặt ra câu hỏi như vậy với một người phụ nữ 32 tuổi như tôi?

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh và nửa đùa nửa thật hỏi lại: “Chẳng lẽ anh còn? Chúng ta không còn trẻ nữa mà”. Anh đáp lại một cách tự tin: “Anh còn!”.

Dù không biết anh có nói thật hay không, nhưng câu trả lời đó đã khiến tôi cảm thấy hụt hẫng. Tôi không đánh giá anh, nhưng tôi cảm thấy như mình đang bị phán xét.

Trong đêm đó, anh đã ra ngoài ban công hút thuốc trong nhiều giờ. Sáng hôm sau, anh vội vàng giục tôi dậy để về mà không có bữa sáng hay một cuộc trò chuyện vui vẻ nào.

Những ngày sau đó

Những ngày tiếp theo, chúng tôi vẫn nhắn tin với nhau nhưng cảm giác như mọi thứ đã thay đổi. Những cuộc trò chuyện trở nên thưa thớt hơn, và đôi khi tôi muốn gặp anh nhưng anh lại viện lý do bận rộn.

Không có sự giận dữ hay cãi vã, nhưng sự nhạt nhẽo trong mối quan hệ khiến tôi cảm thấy lo lắng. Trong khi gia đình tôi đang háo hức chuẩn bị cho đám cưới, anh lại không hề nhắc đến điều đó.

Tôi hiểu rằng bạn trai đang có những suy nghĩ riêng. Nếu như tôi còn trẻ hơn, có lẽ tôi đã không ngần ngại mà chấm dứt mối quan hệ này ngay khi nghe câu hỏi đó. Nhưng ở tuổi 32, tôi nhận ra rằng việc tìm kiếm một người phù hợp không phải là điều dễ dàng.

Tôi tự hỏi liệu có nên thẳng thắn nói chuyện với anh về cảm xúc của mình hay không, hay nên im lặng và chờ đợi. Liệu tôi có nên cố gắng giữ gìn mối quan hệ này hay nên rời bỏ ngay lập tức? Tôi rất cần lời khuyên từ mọi người!

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.