Chị chồng đùn đẩy trách nhiệm chăm sóc, tôi chỉ muốn về nhà tắm rửa một chút

Chị chồng đùn đẩy trách nhiệm chăm sóc, tôi chỉ muốn về nhà tắm rửa một chút

Trong những khoảnh khắc khó khăn, tôi nhận ra rằng việc tôi phải ở lại bệnh viện không chỉ vì chồng mà còn là để chị chồng thể hiện quyền lực của mình.

Đêm hôm ấy, tôi ngồi bệt trên chiếc ghế nhựa cứng, cảm giác mệt mỏi ập đến khi nhìn chồng tôi đang say giấc sau ca phẫu thuật. Khuôn mặt anh nhẹ nhõm, nhưng trong lòng tôi lại dậy sóng những lo âu và bất an.

Chúng tôi đã trải qua bốn năm yêu nhau đầy nước mắt trước khi quyết định kết hôn. Gia đình chồng tôi đã phản đối kịch liệt vì tôi không phải là người thành phố và không có công việc “danh giá” như họ mong muốn. Nhưng tình yêu của chúng tôi đã vượt qua mọi rào cản, dù cái giá phải trả là một đám cưới lạnh nhạt và sự dè bỉu từ phía nhà chồng.

Mẹ chồng tôi là người hiền lành, nhưng bà luôn sống trong cái bóng của những người khác. Bà sợ chồng, sợ con gái lớn và dường như không dám đưa ra quyết định nào cho riêng mình. Chồng tôi thường nói rằng bà luôn thay đổi ý kiến theo ý kiến của người khác.

Chị chồng tôi, người đã lập gia đình hơn chục năm, luôn can thiệp vào mọi việc trong gia đình. Từ cách bài trí đến thực đơn bữa ăn, chị đều có ý kiến. Tôi thường tự nhủ phải nhẫn nhịn vì chị là người lớn tuổi hơn, nhưng đêm ở bệnh viện hôm ấy đã khiến tôi nhận ra rằng mọi thứ cần phải thay đổi.

Khi chồng tôi vào viện, tôi đã ở bên anh từ sáng đến tối, chăm sóc từng chút một. Đến tối, khi mẹ chồng tôi vào thăm, bà thấy tôi ngồi ở viện cả ngày nên bảo tôi về tắm rửa rồi quay lại. Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa kịp cảm ơn thì chị chồng đã cắt ngang:

– Không được! Về là về thế nào! Chồng cô chứ có phải chồng của mẹ tôi hay của tôi đâu. Mẹ già rồi ngồi ở viện làm sao được mà bắt mẹ ngồi!

Những căng thẳng trong gia đình

Giọng chị chồng chua ngoa, ánh mắt đầy thách thức khiến tôi bất ngờ. Tôi cố gắng giải thích rằng chồng chỉ cần nghỉ ngơi, nhưng chị chồng bắt đầu gào ầm ĩ, cố tình thu hút sự chú ý của những người xung quanh.

Mẹ chồng im lặng, ánh mắt nhìn xuống sàn như sợ va phải ánh mắt của con gái. Trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm thấy như mình đang đứng trước một phiên tòa mà không có luật sư bào chữa.

Suốt đêm đó, tôi ngồi bên giường bệnh với nhiều suy tư. Chồng tôi ngủ say, không biết vợ mình đang bị ép buộc thế nào. Chị chồng liên tục gọi điện để “kiểm tra”, còn mẹ chồng thì nhắn tin: “Con cố chịu khó, kẻo chị Thanh lại giận”.

Khi bình minh ló dạng, tôi nhận ra rằng việc tôi phải túc trực 24/24h không phải vì chồng cần, mà để chị chồng có thể khoe khoang với họ hàng rằng “nhà tôi dạy con dâu biết điều”. Một màn trình diễn gia đình hoàn hảo, nơi người vợ trẻ phải hy sinh để làm bình phong cho cái tôi của người khác.

Khi chồng tôi ra viện, tôi quyết định sẽ nói chuyện thẳng thắn với anh. – Anh cần nói chuyện nghiêm túc với chị Thanh. – Tôi nói với anh bằng giọng bình thản nhưng kiên quyết – Em là vợ anh, không phải con hầu kẻ ở. Em không phải là người dễ bắt nạt đâu, chỉ vì thương chồng nên em nhịn thôi.

Từ ngày đó, tôi học cách nói “không” với những yêu cầu vô lý. Tôi hiểu rằng hạnh phúc gia đình không được xây dựng bằng sự hy sinh một chiều, mà bằng sự tôn trọng lẫn nhau. Đôi khi, việc đặt ra giới hạn mới chính là cách bảo vệ tốt nhất cho tổ ấm của mình.

Những ngày mẹ chồng nằm viện, chị chồng và anh rể chỉ thỉnh thoảng sang thăm vì bận công việc. Còn lại, chỉ một mình vợ chồng tôi chăm sóc.

Nhà chồng tôi chỉ có hai người con, chị chồng và chồng tôi. Chị chồng đã lập gia đình gần chục năm, nhưng mẹ chồng vẫn dành nhiều tình cảm cho chị. Trong khi đó, vợ chồng tôi lại có thu nhập không ổn định, nhưng mẹ chồng vẫn không dành sự quan tâm cho chúng tôi.

Cách đối xử phân biệt của bà khiến tôi không thể không suy nghĩ. Tuy nhiên, tôi vẫn cố gắng sống cho đúng đạo làm con, hy vọng rằng một ngày nào đó bà sẽ thay đổi suy nghĩ.

Nhưng càng ngày, bà càng thiên vị chị chồng và con rể. Tôi cảm thấy bực bội khi thấy mẹ chồng luôn nghĩ cho con gái trong khi chúng tôi cũng là con cái của bà.

Gần đây, khi mẹ chồng phát hiện bị bệnh, tôi đã tự hỏi liệu có nên nói thẳng với chị chồng để cùng nhau chăm sóc mẹ không. Tôi cần lời khuyên từ mọi người về vấn đề này.

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.