Chỉ sau 3 ngày về nhà chồng, cuộc họp khẩn chia tài sản khiến con dâu không thể tin vào tai mình

Chỉ mới ba ngày sau khi về làm dâu, tôi đã phải đối mặt với một tình huống không tưởng. Mọi thứ trong gia đình chồng vẫn còn rất mới mẻ với tôi, từ những bữa ăn đến cách sinh hoạt hàng ngày. Nhưng không ai có thể ngờ rằng, ngày thứ ba lại trở thành một ngày đầy biến động, khi cả gia đình chồng tôi phải họp khẩn để bàn về tài sản.

Sáng hôm đó, bố chồng tôi đã triệu tập tất cả mọi người vào phòng khách. Không khí trong phòng thật căng thẳng, tôi có thể cảm nhận được sự nặng nề trong từng ánh mắt. Ông, một người đàn ông có uy quyền và nghiêm khắc, ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt đầy quyết đoán.

“Hôm nay, chúng ta sẽ tiến hành chia tài sản trong gia đình”, ông tuyên bố, giọng nói vang vọng khắp căn phòng, khiến tôi cảm thấy hồi hộp.

Tôi nhìn sang chồng mình, anh chỉ im lặng, không biểu lộ cảm xúc gì. Tôi nghĩ rằng, với tư cách là con trai duy nhất, anh sẽ được chia một phần tài sản xứng đáng. Nhưng thực tế lại hoàn toàn khác với những gì tôi tưởng tượng.

Khi bố chồng tôi bắt đầu đọc danh sách phân chia tài sản, tôi không thể tin vào tai mình. Chồng tôi không được nhận bất kỳ thứ gì từ tài sản gia đình. Tất cả tài sản, từ nhà cửa, đất đai cho đến cổ phần trong công ty, đều được chia cho hai người chị gái của anh. Chồng tôi chỉ được thừa kế ba chiếc ô tô mà anh đã tự mua.

“Tại sao lại như vậy?” – tôi không thể kiềm chế mà hỏi, giọng nói của tôi run rẩy vì sốc.

Bố chồng tôi nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng: “Con còn hỏi sao? Chồng con không làm gì cho gia đình này cả. Anh ấy chỉ biết ăn chơi, du lịch mà không hề quan tâm đến công việc kinh doanh. Tôi không thể giao tài sản cho một người không có trách nhiệm như vậy.”

Tôi nhìn sang chồng mình, hy vọng anh sẽ lên tiếng phản bác, nhưng anh vẫn giữ im lặng. Lòng tôi như bị bóp nghẹt khi nhận ra rằng, mối quan hệ giữa chồng tôi và bố anh đã trở nên căng thẳng từ lâu. Anh không còn hứng thú với công việc gia đình vì thường xuyên bị chỉ trích.

Cuộc họp kết thúc trong sự im lặng nặng nề. Tôi và chồng trở về phòng mà không ai nói với ai một lời nào.

Đêm đó, tôi không thể chợp mắt. Sáng hôm sau, tôi quyết định phải nói chuyện với chồng. Tôi khuyên anh nên tham gia vào công việc kinh doanh của gia đình, ít nhất là để học hỏi kinh nghiệm. Không thể mãi sống dựa vào tiền bạc của bố mẹ. Tôi hứa sẽ luôn bên cạnh anh, hỗ trợ anh từng bước.

Chồng tôi nhìn tôi với ánh mắt đầy cảm kích. Anh ôm chặt tôi và hứa sẽ cố gắng để mang lại cuộc sống tốt đẹp nhất cho cả hai. Tôi không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng tôi tin rằng, nếu chúng tôi cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, anh sẽ không bao giờ phụ lòng tôi.

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.