Cuộc sống dưới sự giám sát của bố chồng: Nỗi khổ của con dâu

Hôn nhân thường được coi là một hành trình hạnh phúc, nơi mà mỗi người có thể sống thật với bản thân mình. Tuy nhiên, không phải ai cũng may mắn có được điều đó. Đối với tôi, từ khi về làm dâu, cuộc sống trở thành một chuỗi ngày bị giám sát chặt chẽ, nơi mà bố chồng trở thành người kiểm soát mọi hành động của tôi.

Cuộc sống bị giám sát từng chi tiết

Từ khi bước chân vào ngôi nhà chồng, mọi hoạt động hàng ngày của tôi đều bị theo dõi. Mỗi lần tắm, tôi cảm thấy như mình đang bị thẩm vấn. Ông thường xuyên nhắc nhở tôi về thời gian tắm rửa, như thể đó là một quy định bắt buộc mà tôi phải tuân theo.

"Sao hôm nay con tắm lâu thế? Chỉ cần 10 phút là đủ!" – Ông thường nói với giọng điệu nghiêm khắc. Không chỉ có vậy, việc giặt giũ cũng trở thành một vấn đề lớn. Ông yêu cầu tôi phải tuân thủ quy định về số lượng đồ giặt, khiến tôi cảm thấy như mình đang sống trong một nhà tù.

Áp lực từ việc tiêu thụ điện nước

Điện và nước cũng không thoát khỏi sự giám sát của ông. Mỗi lần tôi bật đèn hay điều hòa, tôi đều cảm thấy như mình đang phạm tội. Ông dán bảng thống kê tiêu thụ điện nước lên tủ lạnh, và nếu tôi sử dụng quá mức, tôi sẽ phải nghe những bài giảng về việc tiết kiệm.

Những bữa cơm căng thẳng

Vào một buổi tối, sau một ngày làm việc mệt mỏi, tôi chỉ muốn thưởng thức bữa cơm ngon miệng. Nhưng khi tôi gắp thức ăn, tôi đã bị ông chỉ trích vì đã ăn quá nhiều. "Sao con lại gắp tới 4 miếng thịt trong nửa bát cơm?" – Ông quát lên, khiến tôi cảm thấy xấu hổ và tủi thân.

Cả gia đình im lặng, không ai dám lên tiếng. Tôi chỉ biết cúi đầu nhìn bát cơm của mình, cảm thấy như mình đang bị xét xử. "Con không biết tiết kiệm à?" – Ông tiếp tục, khiến tôi cảm thấy như mình là một kẻ tội đồ.

Cuộc sống không thể tiếp tục

Đêm đó, tôi đã khóc với chồng mình. "Em không thể chịu đựng thêm nữa. Em cảm thấy như mình đang sống trong một nhà tù." – Tôi nói trong nước mắt. Chồng tôi chỉ biết thở dài, không dám đối đầu với bố. Tôi cảm thấy thất vọng và chán nản.

Sáng hôm sau, khi tôi chuẩn bị đi làm, bố chồng lại chặn tôi lại với một thông báo gây sốc: "Tôi đã làm khóa tủ lạnh. Từ giờ, muốn lấy đồ ăn gì phải xin phép tôi trước." Tôi không thể tin vào tai mình. Điều này đã khiến tôi nhận ra rằng mình không thể tiếp tục sống trong tình cảnh này.

Quyết định đứng lên

Tôi đứng trước ngã ba đường: tiếp tục cam chịu cuộc sống bị kiểm soát hay đứng lên đấu tranh cho quyền lợi của mình. Tôi biết rằng, nếu không hành động, tôi sẽ mãi mãi sống trong nỗi khổ này.

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.