Cuộc sống luôn chứa đựng những mảnh ghép của tình bạn và những kỷ niệm đáng nhớ. Đặng Thùy Trâm, một bác sĩ trẻ tuổi, đã ghi lại những cảm xúc chân thành của mình về những người bạn trong cuốn nhật ký của mình. Những trang viết không chỉ phản ánh tâm tư của một người trẻ đang tìm kiếm hạnh phúc mà còn là tiếng nói của một thế hệ đầy nhiệt huyết.
Nội dung chính
15/1/66
Trong những lúc khó khăn, chúng ta mới thực sự nhận ra giá trị của tình bạn và sự đồng cảm. Đặng Thùy Trâm đã cảm nhận được điều này khi nhìn thấy những người bạn của mình đang phải đối mặt với những thử thách trong cuộc sống. Họ đều có những khát khao riêng, nhưng lại không thể vượt qua nỗi sợ hãi và áp lực từ xã hội.
Những lo lắng về tương lai, đặc biệt là chuyện hôn nhân, đã khiến một số bạn trong lớp cảm thấy bối rối. Họ đang đứng giữa hai lựa chọn: một bên là trách nhiệm với đất nước, bên kia là hạnh phúc cá nhân. Trâm không thể hiểu nổi tại sao họ lại ưu tiên cho những điều tạm bợ, trong khi đất nước đang cần họ hơn bao giờ hết.
Đặng Thùy Trâm ở Đức Phổ. Ảnh: Tư liệu
9/2
Những người bạn ra đi trong lặng lẽ, nhưng ánh mắt của họ lại chứa đựng những cảm xúc sâu sắc. Đặng Thùy Trâm đã cảm nhận được niềm vui, nỗi nhớ và cả sự buồn bã trong những cái nắm tay chặt chẽ. Những khoảnh khắc ấy đã khiến cô trân trọng hơn những ngày tháng bên bạn bè.
Thắng, một người bạn trầm lặng, đã để lại trong lòng Trâm những kỷ niệm khó quên. Sự sâu sắc và tự trọng của anh đã khiến cô cảm thấy tiếc nuối cho những ngày tháng đã qua.
27/2/66
Trâm đã trải qua những giây phút băn khoăn khi nói chuyện với một người bạn. Dù đã rõ ràng trong tình cảm, nhưng cô vẫn không thể thoát khỏi sự im lặng của anh. Cô nhận ra rằng tình cảm của mình đã dành cho một người khác, và chỉ có thể giữ lại tình bạn chân thành với anh.
Những cuộc trò chuyện với bạn bè đã mở ra cho Trâm những chân trời mới, giúp cô nhận ra rằng mình cần học hỏi và phát triển bản thân nhiều hơn nữa.
15/3
Tham gia sinh hoạt với chi bộ, Trâm cảm thấy mình đang tiến gần hơn đến lý tưởng của Đảng. Tuy nhiên, cô cũng không ngừng tự hỏi liệu mình đã đủ xứng đáng với những gì mình đạt được hay chưa. Sự gần gũi và chân thành trong mối quan hệ với mọi người là điều mà Trâm luôn hướng tới.
27/3
Tại Viện Mắt, Trâm đã tìm thấy một môi trường thân thiện và ấm áp. Cô cảm nhận được sự quan tâm từ mọi người xung quanh, và điều đó khiến cô cảm thấy hạnh phúc hơn. Trâm muốn xây dựng mối quan hệ dựa trên sự chân thành, không chỉ là những lời xã giao hời hợt.
Ẩn phẩm do Đặng Kim Trâm – em gái liệt sĩ – biên soạn, Nhà xuất bản Phụ nữ phát hành dịp kỷ niệm 20 năm cuốn “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” được xuất bản. Phần nhật ký do Đặng Thùy Trâm viết từ tháng 10/1965 đến ngày 14/12/1966, trước khi đi B (chiến trường miền Nam), là di cảo lần đầu được công bố của chị. Ảnh: Nhà xuất bản cung cấp
30/3
Liên, một người bạn thân, cũng đang trải qua những cảm xúc tương tự như Trâm. Họ đều tìm kiếm hạnh phúc trong những điều giản dị của cuộc sống, mặc dù chưa bao giờ có một lời hứa hẹn chính thức. Tình cảm giữa họ đã trở thành một sợi dây kết nối mạnh mẽ, dù khoảng cách có thể chia rẽ.
Hạnh phúc có thể đến từ những điều nhỏ bé, nhưng liệu họ có thể tìm thấy nó giữa những ồn ào của cuộc sống? Đó là câu hỏi mà cả Trâm và Liên đều đang tự hỏi mình.
22/5/66
Cuộc sống tại bệnh viện đã mang đến cho Trâm nhiều trải nghiệm quý giá. Cô có cơ hội học hỏi và tiếp xúc với nhiều bệnh nhân, nhưng cũng phải đối mặt với những quyết định khó khăn về nơi ở. Liệu ở lại Viện Mắt để học tập hay trở về ký túc xá để gần gũi bạn bè? Đó là một câu hỏi không dễ dàng.
Tối nay, khi tham gia tập hát cùng lớp, Trâm cảm thấy như trở về nhà. Những giây phút vui vẻ bên bạn bè đã giúp cô quên đi những lo lắng và áp lực. Mối quan hệ với mọi người ngày càng trở nên thân thiết hơn, và Trâm cảm nhận được sự ấm áp từ tình đồng chí.
Có lẽ, trong cuộc sống, điều quan trọng không chỉ là những thành công mà còn là những mối quan hệ chân thành và tình bạn đáng quý.