Trong cuộc sống, cái đẹp luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho con người. Lê Thiết Cương, một nghệ sĩ tài năng, đã dành cả cuộc đời mình để khám phá và tôn vinh cái đẹp qua nghệ thuật. Ông không chỉ là một họa sĩ mà còn là một triết gia, người đã tìm thấy ánh sáng trong những khoảnh khắc tối tăm nhất của cuộc đời.
Trước khi rời xa cõi đời, Lê Thiết Cương đã trải qua những giây phút cuối cùng đầy cảm xúc. Trong những ngày tháng cuối cùng trên giường bệnh, ông đã lắng nghe giai điệu của bài hát Mama, I’m coming Home của Ozzy Osbourne, như một cách để tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn. Âm nhạc đã trở thành liều thuốc tinh thần giúp ông vượt qua những cơn đau đớn, để cảm nhận vẻ đẹp của cuộc sống một lần nữa.
Những chia sẻ cuối cùng của ông với bạn bè và khán giả không chỉ là những câu chữ đơn giản mà còn chứa đựng những triết lý sâu sắc về sự hữu hạn của cuộc sống. Ông đã nhắc nhở mọi người về giá trị của từng khoảnh khắc, rằng cuộc sống này chỉ có ý nghĩa khi ta biết yêu thương và sống trọn vẹn.
Ngày 16/7, khi cảm nhận được sự gần gũi của mẹ, ông đã thốt lên mong muốn trở về nhà. Đêm hôm sau, ông đã ra đi trong sự bình yên, giữa vòng tay của người thân yêu. Hình ảnh cuối cùng của ông là một người nghệ sĩ đã hoàn thành hành trình tìm kiếm cái đẹp, để lại cho đời những tác phẩm nghệ thuật đầy ý nghĩa.
Họa sĩ Lê Thiết Cương bắt đầu hành trình nghệ thuật của mình từ khi còn rất nhỏ. Ông đã học vẽ từ năm 11 tuổi và không ngừng sáng tạo trong suốt hơn nửa thế kỷ. Trước khi qua đời, ông đã cho ra mắt cuốn sách Trò chuyện với hội họa và tổ chức triển lãm các tác phẩm gốm về nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, như một cách để tri ân những người đã ảnh hưởng đến cuộc đời và sự nghiệp của mình.
Cuộc đời nghệ thuật của Lê Thiết Cương gắn liền với phong cách tối giản, một triết lý mà ông đã theo đuổi từ những năm 1980. Ông đã học hỏi từ những bậc thầy đi trước, đặc biệt là nhà thơ Đặng Đình Hưng, người đã giúp ông nhận ra giá trị của sự đơn giản trong nghệ thuật. Những tác phẩm của ông thường mang một tông màu chủ đạo, tạo nên sự tĩnh lặng và sâu lắng, khiến người xem phải suy ngẫm về những gì ẩn chứa bên trong.
Nhà phê bình nghệ thuật Nguyễn Thụy Kha đã từng nhận xét rằng tranh của Lê Thiết Cương luôn gợi lên những cảm xúc sâu sắc, mỗi bức tranh đều là một câu chuyện, một tâm tư mà ông muốn gửi gắm đến người xem. Ông không chỉ vẽ tranh mà còn tạo ra những tác phẩm nghệ thuật đa dạng, từ bìa sách đến tranh gốm, thể hiện sự sáng tạo không ngừng nghỉ của mình.
Chủ nghĩa tối giản trong nghệ thuật của Lê Thiết Cương không chỉ là một phong cách mà còn là một triết lý sống. Ông đã tìm thấy sự kết nối giữa nghệ thuật và giáo lý nhà Phật, nơi mà sự yên tĩnh và tĩnh lặng được coi trọng. Ông tin rằng nghệ thuật chính là hành trình tìm kiếm bản thân, là cách để trở về với chính mình.
Không chỉ là một họa sĩ, Lê Thiết Cương còn là một người thầy, một người bạn, luôn khuyến khích những thế hệ trẻ dám thử nghiệm và sáng tạo. Ông đã để lại cho đời những bài học quý giá về sự kiên trì, lòng yêu nghệ thuật và sự chân thành trong mỗi tác phẩm của mình.
Cuộc đời của Lê Thiết Cương có thể không dài, nhưng ông đã sống trọn vẹn với đam mê và nhiệt huyết. Những tác phẩm của ông sẽ mãi mãi là di sản quý giá cho thế hệ mai sau, là nguồn cảm hứng cho những ai đang tìm kiếm cái đẹp trong cuộc sống.