Trong một buổi trò chuyện đầy cảm xúc với nhạc sĩ Đức Trí, nhạc sĩ Trần Tiến đã chia sẻ những kỷ niệm đáng nhớ trong hành trình âm nhạc của mình. Ông không chỉ là một nhạc sĩ tài năng mà còn là một người có tâm hồn nhạy cảm, luôn trân trọng những giá trị nhân văn trong cuộc sống.
Nhắc đến những ngày đầu Nam tiến, Trần Tiến bồi hồi nhớ lại thời điểm ông đã nổi tiếng với những ca khúc như Giai điệu Tổ Quốc, Vết chân tròn trên cát, Mùa xuân gọi…. Một người bạn đã khuyên ông nên vào TP.HCM để phát triển sự nghiệp âm nhạc. Tuy nhiên, lúc đó, ông cảm thấy lo lắng vì cuộc sống còn nhiều khó khăn, không biết làm thế nào để thực hiện ước mơ của mình.
Người bạn của ông, một nhân viên đường sắt, đã tặng vé cho Trần Tiến và khuyến khích ông lên đường. Dù trong túi không có gì, ông vẫn quyết tâm lên TP.HCM. Nhạc sĩ 78 tuổi nhớ lại khoảnh khắc đặc biệt khi anh Trịnh Công Sơn đã hỏi ông: “Tiến không biết mình đã nổi tiếng rồi à?”. Đó là lần đầu tiên ông nhận ra sự công nhận từ công chúng khi được nhân viên khách sạn gọi tên.
Trong sự nghiệp sáng tác của mình, Trần Tiến đã để lại nhiều dấu ấn với những ca khúc nổi tiếng như Chị tôi, Giấc mơ Chapi, Mẹ tôi, Ngẫu hứng sông Hồng…. Những tác phẩm này không chỉ thể hiện tài năng mà còn chứa đựng những thông điệp sâu sắc về tình yêu và cuộc sống.
Trong quãng thời gian đầu ở TP.HCM, Trịnh Công Sơn đã mời Trần Tiến ở lại nhà mình để cùng sáng tác. Tuy nhiên, chỉ sau ba ngày, ông đã rời khỏi nhà và lang thang ngoài công viên. Khi Trịnh Công Sơn tìm thấy ông, đã nói một câu khiến Trần Tiến cảm động: “Em phải về với chị của em vì chị của em nhà cao cửa lớn như thế, không ai ở cả. Em không biết hàm ơn thì làm sao trả ơn cuộc đời”. Câu nói này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ông.
Trần Tiến luôn ghi nhớ và biết ơn những người đã giúp đỡ mình trong sự nghiệp, từ những nhạc sĩ nổi tiếng như Trịnh Công Sơn, Phạm Duy cho đến những người bình thường. Ông chia sẻ rằng, khi gặp Văn Cao, nhạc sĩ này đã khuyên ông nên từ bỏ việc hát và tập trung vào sáng tác. Đặc biệt, Trịnh Công Sơn đã dạy ông về lòng biết ơn và cách để trả ơn cuộc đời.
Về nguồn cảm hứng sáng tác, Trần Tiến cho biết những ca khúc của ông đều xuất phát từ tình yêu thương dành cho những người xung quanh, từ mẹ, chị đến thành phố nơi ông sống. Ông kể lại một lần, một chủ tịch tập đoàn đã ngỏ ý muốn ông viết một ca khúc và hứa trả 200 triệu đồng. Tuy nhiên, sau một tháng không có cảm xúc, ông đã trả lại số tiền đó. Chỉ khi người đó bày tỏ tình cảm chân thành, ông mới viết nên bài hát Sen hồng hư không. Nhạc sĩ khẳng định rằng, cảm xúc chân thật mới là điều quan trọng nhất trong âm nhạc.