Trở về nhà sau chuyến công tác đột xuất giữa đêm, tôi không thể ngờ rằng mình lại chứng kiến cảnh tượng đau lòng: vợ tôi và tài xế đang có những hành động mờ ám trong chiếc ô tô.
Dù tôi gõ cửa, vợ vẫn tỏ ra bình thản, không hề hoảng sợ mà đối diện với tôi một cách lạnh lùng.
Tôi hiện đã gần 60 tuổi, từng sống nhiều năm ở nước ngoài. Sau những biến cố trong cuộc sống và nỗi nhớ quê hương, tôi quyết định trở về Việt Nam để sinh sống. Công việc kinh doanh, tôi đã giao cho các con quản lý, còn mình chỉ điều hành từ xa.
Ngôi nhà của tôi tại Việt Nam có một khu vườn nhỏ và hồ cá xinh đẹp. Thời gian đầu, tôi thường mời bạn bè đến nhà để cùng nhau thưởng thức những bữa tiệc, thậm chí còn tổ chức những chuyến du lịch khám phá vẻ đẹp của quê hương. Nhưng dần dần, tôi cảm thấy cô đơn và lạc lõng khi nhìn thấy bạn bè đều có gia đình hạnh phúc.
Trải qua ba cuộc hôn nhân, tôi vẫn chưa tìm được hạnh phúc đích thực.
Vì cảm thấy cô đơn, tôi đã từ chối nhiều cuộc vui. Nhìn lại cuộc đời mình, tôi nhận ra rằng mình đã trải qua ba cuộc hôn nhân mà không có cái kết viên mãn nào. Vợ đầu tiên của tôi là một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, đã ở bên tôi từ thuở thanh xuân. Chúng tôi kết hôn khi tôi 25 tuổi và có hai cậu con trai. Nhưng thật không may, cô ấy đã đột ngột qua đời khi chưa đầy 30 tuổi vì bệnh tật.
Tôi đã gà trống nuôi con trong 5 năm trước khi tái hôn với một cô thư ký trẻ, có ngoại hình cuốn hút. Khi thấy cô ấy chăm sóc tôi và các con một cách tận tình, tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi nghĩ rằng mình đã tìm thấy tình yêu đích thực sau nỗi đau mất mát.
Khi tôi đề nghị sinh thêm con để gắn bó hơn, cô ấy từ chối, nói rằng muốn tập trung nuôi dạy các con riêng của tôi. Cô ấy đã xây dựng hình ảnh một người mẹ kế tốt bụng, khiến tôi tin rằng mình đã tìm được hạnh phúc.
Tôi đã cho cô ấy đứng tên chung trong tài sản và gửi vào tài khoản chung 100 triệu đồng mỗi tháng để cô ấy lo cho các con. Nhưng khi công ty tôi gặp khó khăn, cô ấy đã lừa tôi, bán hết tài sản và bỏ đi cùng một người đàn ông khác. Trước tình cảnh khó khăn, tôi phải vay mượn để trả nợ.
Cuộc sống mới và những hy vọng mới
Sau khi mọi chuyện tạm ổn, tôi quyết định ra nước ngoài làm ăn. Tôi gửi hai con cho ông bà và bắt đầu lại từ con số không. Với kinh nghiệm trong lĩnh vực máy móc và kinh doanh, tôi đã phát triển công việc khá thuận lợi và gây dựng được một số nhà hàng.
Cuộc sống dần ổn định, tôi đón hai con sang và tạo điều kiện tốt nhất cho các cháu học hành. Trong thời gian này, tôi gặp người vợ thứ ba. Sau bốn năm hẹn hò, chúng tôi quyết định kết hôn và có một cô con gái đáng yêu. Tôi đã dành mọi điều tốt đẹp nhất cho gia đình.
Tuy nhiên, cuộc sống không như tôi mong đợi. Tôi thường xuyên bận rộn với công việc, và vợ trẻ đã ngoại tình với tài xế. Một đêm, khi trở về nhà, tôi phát hiện họ đang ở trong ô tô. Dù tôi gõ cửa, vợ vẫn bình thản đối diện với tôi và tuyên bố đã hết tình cảm, muốn ly hôn để tìm kiếm hạnh phúc mới.
Cuộc hôn nhân tưởng chừng hoàn hảo đã kết thúc một cách đau đớn. Cô ấy để lại con gái cho tôi nuôi và nhận khoản trợ cấp sau ly hôn. Tôi chôn vùi nỗi đau, nuôi dạy các con và dạy chúng cách kinh doanh. Khi các con đã trưởng thành, tôi để chúng tự quản lý công việc, còn mình chỉ điều hành từ xa.
Các con khuyên tôi nên tìm kiếm một người bạn đời mới. Giờ đây, khi kinh tế đã ổn định, sức khỏe tốt và tôi vẫn còn khao khát tình yêu, tôi đang phân vân không biết có nên mở lòng một lần nữa hay không.
Những kỷ niệm về vợ cũ khiến tôi vừa chán nản vừa bực bội. Tôi không hiểu sao vợ tôi lại không thích sống cùng gia đình chồng.
Em chồng đến ở cùng chúng tôi ba tháng, nhưng vợ tôi lại yêu cầu đóng hai triệu đồng cho tiền ăn uống. Tôi cảm thấy điều này quá đáng và đã đuổi em về nhà ngoại. Thế nhưng, cả tuần nay, vợ tôi vẫn chưa nói lời xin lỗi nào.
Khi mới cưới, tôi thấy vợ mình rất thoải mái, nhưng từ khi em trai tôi lấy vợ và chúng tôi phải ra ở riêng, mọi chuyện đã khác. Cô ấy thường xuyên phàn nàn về việc gia đình tôi không hỗ trợ gì cho cô ấy.
May mắn thay, sau ba năm làm việc chăm chỉ, chúng tôi đã mua được một căn chung cư nhỏ. Dù không mới mẻ, nhưng với sự khéo léo của vợ, căn nhà trở nên đẹp đẽ hơn. Một năm trước, em gái tôi cũng đã kết hôn nhưng cuộc sống hôn nhân của cô ấy không suôn sẻ và cuối cùng phải ly hôn.
Khi em gái sang ở cùng, vợ tôi lại than phiền nhiều hơn. Cô ấy thường xuyên kêu ca về việc em gái không giúp đỡ trong việc nhà. Hôm qua, khi đang ngồi cùng nhau, vợ tôi đã yêu cầu em gái đóng góp tiền sinh hoạt. Em gái tôi phản đối, nhưng cuối cùng vẫn phải đưa tiền cho vợ tôi.
Tôi cảm thấy bực bội khi thấy vợ quá tính toán với người trong nhà. Tôi đã nói với vợ rằng em gái tôi có quyền ở lại mà không cần phải đóng tiền. Cuối cùng, vì quá tức giận, tôi đã đuổi vợ về nhà ngoại. Cô ấy cũng đưa con đi mà không nói thêm gì. Giờ đây, tôi đang tự hỏi liệu mình có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không.
Các bạn nghĩ tôi có đúng khi làm như vậy không?