Quyết định gây sốc về người thừa kế của tôi khiến mọi người ngỡ ngàng

Tôi là một người đàn ông đã bước sang tuổi 70, sống trong một ngôi nhà nhỏ bé ở cuối con hẻm. Cuộc đời tôi chưa từng có vợ con, chỉ có một vài mảnh đất và số tiền tiết kiệm ít ỏi. Những người họ hàng thỉnh thoảng ghé thăm, nhưng tôi hiểu rõ rằng họ chỉ đến vì tài sản của tôi.

Vào một buổi chiều mưa, cháu họ tôi – con của anh trai – đến thăm với vẻ mặt lo lắng. Nó nói: "Bác ơi, bác đã lớn tuổi, để cháu chăm sóc bác và lo liệu mọi thứ sau này nhé…". Tôi chỉ cười nhạt và nhìn thẳng vào mắt nó: "Cháu nghĩ bác không hiểu ý định của cháu sao?". Thằng bé bối rối, mặt đỏ bừng. Từ đó, tôi quyết định không nhận sự giúp đỡ từ bất kỳ ai.

Trong phòng tôi có một chiếc hòm gỗ cũ, được khóa chặt. Họ hàng thường bàn tán: "Chắc chắn ông ấy giấu vàng trong đó!". Có người còn lén lút tìm cách mở hòm, nhưng tôi luôn giữ chìa khóa bên mình. Một lần, con trai bác cả đã lén lấy trộm chìa khóa, định mở hòm. Tôi bất ngờ xuất hiện và lạnh lùng nói: "Nếu cháu mở nó, bác sẽ xóa tên cháu khỏi di chúc". Nó sợ hãi và bỏ chạy.

Tôi có một người em gái út, gia đình em ấy khó khăn nhất trong số năm anh em. Thỉnh thoảng, em gái vẫn đến thăm tôi, mang theo những món quà nhỏ như bánh trái hay áo mới. Tình cảm của chúng tôi đã duy trì suốt hơn chục năm, và tôi dự định sẽ để lại cho em một mảnh đất trong di chúc. Nhưng cách đây nửa tháng, em gái đến hỏi vay tiền. Em ấy nói rằng vì đã chăm sóc tôi nhiều năm, nên tôi có thể cho em vay 100 triệu để lo cho con trai không? Nghe đến đây, tôi cảm thấy buồn. Hóa ra, suốt thời gian qua, em ấy chỉ quan tâm tôi để chờ đến ngày này. Tôi không nói nhiều, chỉ ra ngân hàng rút tiền và đưa cho em ấy 100 triệu, sau đó âm thầm gạch tên em khỏi di chúc.

Quyết định gây sốc về người thừa kế của tôi khiến mọi người ngỡ ngàng - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Cuối cùng, tôi quyết định gặp một luật sư để lập di chúc, trong đó tôi để lại toàn bộ tài sản cho bốn tổ chức từ thiện. Ngoài ra, tôi cũng dành cho cháu gái – con của em gái út, đang học lớp 8 – 200 triệu đồng để cháu có thể hoàn thành việc học đại học.

Khi một người trong phòng luật sư hỏi tôi tại sao không để lại tài sản cho người thân, tôi đã trả lời: "Tôi không cảm nhận được tình thân từ họ. Họ chỉ quan tâm đến tôi vì tiền, trong khi những đứa trẻ ở trại trẻ mồ côi lại yêu quý tôi thật lòng, dù tôi không mang gì cho chúng. Tôi chỉ tiếc rằng mình đã quá già, không thể đón chúng về nuôi dưỡng, nhưng tôi hy vọng tài sản này sẽ giúp chúng có một tương lai tốt đẹp hơn".

Tôi chỉ mong rằng nguyện vọng và tài sản của mình sẽ được thực hiện đúng mục đích. Còn những người họ hàng có trách móc tôi hay không, khi tôi nhắm mắt xuôi tay thì tôi cũng không còn lo nghĩ gì nữa.

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.