Thức trắng đêm xem phim ‘Sex Education’, tôi nhận ra lý do con trai bỏ nhà trước mỗi kỳ thi: Khi tình yêu trở thành gánh nặng

Không ai có thể ngờ rằng, chính áp lực từ tôi đã khiến con trai bỏ nhà đi trước mỗi kỳ thi.

Chồng tôi thường phàn nàn rằng tôi quá nghiêm khắc với con. Tôi luôn đặt nặng vấn đề học tập và yêu cầu con phải đạt được những thành tích cao hơn khả năng của mình. Mỗi khi đến kỳ thi, tôi thường thức khuya cùng con, kiểm tra bài vở cho đến khi mọi thứ hoàn tất. Việc mẹ con tôi ngồi học đến tận 11 giờ đêm đã trở thành thói quen.

Vì sự ám ảnh về điểm số, khi con không đạt được kết quả như mong đợi, tôi thường trút giận lên con. Tôi cảm thấy bản thân mình ngày càng mệt mỏi, và tôi đổ lỗi cho con khi thấy mình già đi. Tôi nói rằng chính con là nguyên nhân khiến tôi khổ sở và vất vả.

Con trai tôi dần trở nên lầm lì, không còn muốn trò chuyện với tôi. Trước mỗi kỳ thi, con thường đi lang thang bên ngoài hoặc ở lại nhà bạn đến khuya mới về. Càng thấy con như vậy, tôi càng tức giận và mắng mỏ con nhiều hơn. Tôi nghĩ rằng mọi điều tôi làm đều vì muốn tốt cho con, nhưng con lại tìm cách trốn tránh và không có động lực học hành.

Tuần trước, con tôi đã kiểm tra giữa kỳ 2. Điểm số không như tôi mong đợi, và con đã giấu bài kiểm tra, nói dối tôi. Tôi tức giận, mắng con một trận và thậm chí đã đuổi con ra khỏi nhà. Tôi không thể ngờ rằng, đứa trẻ lớp 9 lại ôm quần áo bỏ về nhà ngoại giữa đêm.

Video đang HOT

Đêm đó, tôi không thể ngủ được vì cảm giác bực bội. Tôi đã tìm kiếm trên mạng những cách dạy con trong độ tuổi dậy thì và tình cờ biết đến bộ phim ‘Sex Education’. Tôi đã thức trắng đêm để xem phim và nhân vật người mẹ Sofia trong phim đã khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Cô ấy cũng giống như tôi, luôn áp đặt thành tích lên con trai Jackson.

Để đáp ứng kỳ vọng của mẹ, Jackson phải hy sinh sở thích cá nhân và thời gian cho bạn bè. Cuối cùng, khi không thể chịu đựng được áp lực, cậu ấy đã tự làm tổn thương bản thân để không phải tham gia bơi lội nữa. Tình tiết này khiến tôi bàng hoàng.

Khi xem phim, tôi nhận ra lý do con trai thường đi lang thang và không muốn về nhà trước mỗi kỳ thi. Có lẽ con cảm thấy áp lực quá lớn đến mức không còn muốn trở về. Tôi đã nghĩ rằng con đang trốn tránh, nhưng thực tế lại khác.

Tôi đã chia sẻ với chồng về những suy nghĩ của mình. Anh thở dài và nói rằng đã nhiều lần khuyên tôi nhưng tôi không nghe. Anh cảnh báo rằng nếu tôi không từ bỏ áp lực thành tích, tôi sẽ đánh mất tình yêu của con. “Đừng biến tình yêu thương thành gánh nặng”, anh nhắc nhở tôi.

Có lẽ đã đến lúc tôi cần thay đổi. Tôi phải đón con về và từ bỏ những ám ảnh về thành tích. Nếu không, tôi sẽ trở thành một người mẹ tồi tệ.

Tôi đã trách mắng con mà không hiểu lý do sâu xa đằng sau.

Tôi là một người cha nghiêm khắc, đặc biệt là với con trai. Tôi nghĩ rằng nếu thể hiện tình yêu bằng cách nuông chiều, tôi sẽ không thể dạy con nên người. Đàn ông cần phải mạnh mẽ và kiên định. Dù yêu thương con vô điều kiện, tôi vẫn giữ vẻ mặt nghiêm khắc.

Con trai tôi học rất giỏi, luôn nằm trong top đầu lớp và được chọn bồi dưỡng học sinh giỏi cấp tỉnh. Tôi tự hào về con và thường khoe với mọi người.

Tuy nhiên, năm nay, con bắt đầu chểnh mảng việc học. Kỳ lạ là trước mỗi kỳ thi, con lại bị thương ở tay. Con nói mình bị kẹt tay vào cửa hoặc té ngã. Tôi đã mắng con vì sự vụng về, nhưng không hề suy nghĩ đến nguyên nhân sâu xa. Tại sao con chỉ bị thương ở tay phải mà không ở đâu khác? Sau đó, con vẫn tham gia thi nhưng kết quả không khả quan.

Gần đây, tôi đã xem bộ phim ‘Sex Education’. Một đồng nghiệp đã giới thiệu và tôi thấy phim rất hay, giúp tôi hiểu thêm về tâm lý của trẻ. Khi xem đến gia đình ông Michael, một hiệu trưởng, tôi bỗng giật mình.

Ông Michael yêu thương con trai Adam nhưng lại giữ khoảng cách và luôn áp đặt luật lệ nghiêm khắc. Điều này dẫn đến những bất ổn tâm lý ở Adam, khiến cậu nổi loạn và tự làm tổn thương bản thân để phản kháng.

Tôi chợt nghĩ đến con trai mình. Liệu có khi nào con cũng phản kháng bằng cách này? Trước mỗi kỳ thi, tôi luôn la mắng và đặt áp lực lên con. Điều này có thể khiến con cảm thấy ức chế và tìm cách trốn tránh kỳ vọng của tôi.

Càng suy nghĩ, tôi càng thấy suy luận của mình có lý.

Ngày hôm sau, tôi đã hỏi con về bàn tay của mình. Tôi cũng chia sẻ những suy nghĩ của mình. Con trai tôi bất ngờ và sợ hãi. Sau một hồi vòng vo, con thừa nhận rằng con đã tự làm đau mình vì không muốn thi cùng bạn bè. Con sợ bị điểm thấp hơn bạn và bị tôi mắng.

Nhìn thấy sự sợ hãi trong ánh mắt con, tôi cảm thấy đau lòng. Lâu nay, con vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt ấy mà tôi không hề để tâm. Giờ đây, tôi nhận ra mình là nguyên nhân dẫn đến những ‘sự cố’ của con và tôi hối hận vô cùng. Tôi cần phải thay đổi để không làm tổn thương con thêm nữa.

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.