Trả giá đắt cho cuộc sống hôn nhân với chồng giàu: Khi tình yêu trở thành gánh nặng

Cuộc sống hôn nhân với một người chồng giàu có tưởng chừng như là một giấc mơ, nhưng thực tế lại không hề đơn giản. Tôi đã từng nghĩ rằng, khi lấy được chồng giàu, mọi lo toan về tài chính sẽ không còn là vấn đề. Nhưng thực tế lại cho tôi thấy rằng, làm dâu trong một gia đình giàu có không chỉ là sự sung sướng mà còn là một cuộc chiến sinh tồn đầy cam go.

Ngay từ những ngày đầu về làm dâu, tôi đã cảm nhận được sự khắc nghiệt từ mẹ chồng. Bà không cần phải nói ra, nhưng ánh mắt và thái độ của bà đã đủ để tôi hiểu rằng, tôi không phải là người mà bà mong muốn. Bà luôn nhìn tôi với ánh mắt đầy nghi ngờ, như thể tôi là một kẻ xâm phạm vào lãnh địa của bà.

Gia đình tôi không phải là nghèo khó, nhưng so với sự giàu có của nhà chồng, chúng tôi chỉ là những người bình thường. Tất cả các nghi lễ như lễ hỏi hay đám cưới đều do nhà chồng lo liệu, và tôi cảm thấy mình như một kẻ ăn nhờ ở đậu, không có quyền tự quyết định cuộc sống của mình.

Mẹ chồng thường xuyên soi mói từng hành động của tôi, từ cách ăn nói đến trang phục. Chỉ cần tôi mặc một chiếc váy không vừa ý, bà sẽ nhẹ nhàng nhắc nhở: “Con gái quê thường thích đồ màu mè, nhưng làm dâu nhà này thì nên tiết chế lại.” Những lời nói ấy như những mũi dao đâm vào lòng tôi, khiến tôi cảm thấy mình không bao giờ đủ tốt.

Mỗi lần bố mẹ tôi đến thăm, mẹ chồng lại viện cớ mệt mỏi để không ra tiếp. Có lần, mẹ tôi mang ít trái cây quê lên biếu, bà đã thẳng thừng nói với người giúp việc: “Những thứ này không ai ăn đâu, hãy đem phát cho người làm.” Tôi chỉ biết im lặng, nhưng trong lòng lại dậy sóng. Tôi tự nhủ rằng chỉ cần chồng yêu thương, mọi thứ sẽ ổn, nhưng thực tế lại không như vậy. Chồng tôi là một người con cưng của mẹ, mọi quyết định đều phải nghe theo bà.

Rồi một ngày, tôi nhận được tin dữ từ mẹ: bố tôi bị tai biến và cần nhập viện gấp. Mẹ tôi khóc lóc nói rằng gia đình chỉ còn 30 triệu, trong khi bác sĩ yêu cầu tạm ứng 80 triệu để phẫu thuật. Không do dự, tôi đã rút 50 triệu từ tài khoản tiết kiệm của mình và chuyển cho mẹ. Nhưng chỉ sau hai ngày, mẹ chồng đã gọi tôi lên và chất vấn về số tiền đó. Bà nói: “Cô nghĩ cô là ai mà muốn chuyển tiền cho ai thì chuyển? Đây là tiền của chồng cô, là tài sản của nhà này. Ai cho phép cô tiêu?

Video đang HOT

Ảnh minh họa

Tôi nghẹn họng, cố gắng giải thích rằng đó là tiền tôi đã tích góp, nhưng mẹ chồng không cho tôi nói hết câu. Bà nói: “Tiền ai kiếm ra không quan trọng. Về nhà này rồi thì phải biết tôn ti trật tự. Gia đình chồng là trên hết. Còn nhà mẹ đẻ? Cô nghĩ tôi sẽ để nó bòn rút của nhà này à?” Tôi đứng đó, không thể nói nổi một lời. Bà tiếp tục áp đặt quyền lực lên tôi, yêu cầu tôi giao toàn bộ thẻ ngân hàng và tài sản cá nhân cho bà. Tôi cảm thấy như mình đã mất đi quyền kiểm soát cuộc sống.

Kể từ đó, mọi chi tiêu của tôi đều phải xin phép. Mỗi lần đi chợ, tôi phải ghi sổ. Mua đồ cho chồng thì được, nhưng mua cho bản thân thì bị soi mói. Tôi sống như một cái bóng, không có tiếng nói, không có tự do. Mỗi khi nhắc đến nhà ngoại, tôi lại nhận được những ánh mắt lạnh lùng từ mẹ chồng. Chồng tôi thì chỉ biết an ủi: “Thôi em à, mẹ chỉ muốn tốt cho em thôi mà.

Trong những đêm dài, tôi nằm trong căn phòng đầy đủ tiện nghi nhưng lòng lại trống rỗng. Tôi nhớ về quê, nơi có những bữa cơm giản dị nhưng đầy ắp tiếng cười. Còn ở nhà chồng, dù có nhà cao cửa rộng nhưng lòng tôi lại chật hẹp. Tôi từng mơ ước có một cuộc sống đủ đầy để bố mẹ tự hào, nhưng giờ đây, tôi không thể mua nổi cho bố một hộp thuốc mà không bị chỉ trích.

Tôi không biết cuộc hôn nhân này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng tôi biết rằng nếu một ngày tôi rời đi, đó sẽ là lúc tôi không còn chịu đựng được nữa. Tôi không còn khao khát làm dâu nhà giàu, mà chỉ muốn được yêu thương cha mẹ mà không phải cúi đầu xin phép. Tôi chỉ muốn giữ lấy đồng tiền mình làm ra mà không phải lo sợ bị tước đoạt. Cuộc sống bình thường nhưng tự do và bình yên mới là điều tôi thực sự mong muốn.

Cuối cùng, tôi nhận ra rằng, chính tình yêu mù quáng đã khiến tôi rơi vào tình cảnh bi đát này. Tôi đã hy sinh quá nhiều cho một người chồng không có gì trong tay, và giờ đây, tôi phải trả giá cho những quyết định của mình. Nếu hạnh phúc là thứ phải xin mới có, thì tôi chọn rời bỏ nó để tìm lại ánh sáng cho chính mình.

Tin mới cập nhật

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

.
.
.
.